Wednesday, May 27, 2009

Phải chăng sự thật đã phơi bày?

*Đặng thiên Sơn.
Qua bài viết “Chuyện nhỏ xé ra làm to” của ông Lê Hữu Phú đã cho mọi người thấy việc “đặt vấn đề” UBBN lem nhem tiền bạc “không phải là chuyện nhỏ” như ông LHP nói, mà nó đã được sắp xếp để trở thành “chuyện lớn” với sự chuẩn bị trước rất kỹ càng. Hai nhân vật chính đã sắp xếp vấn đề này là ông Lê Hữu Phú và bà Nancy Nguyễn.

Sự kiện trên được xác nhận trong bài viết của ông Phú đã được đăng trên các báo và được phát thanh trên đài Quê Hương của ông bà Đoan Trang, Nguyên Khôi. Có đoạn nguyên văn như sau: “Trong thời gian gần đây cá nhân tôi và bà Nancy Nguyễn (chị Nhung), một thành viên của UBBN đã từng giúp trong các lần gây qũy cho UB cũng như đã cho UB mượn một văn phòng để làm trụ sở cho UB trong nhiều tháng suốt thời gian UB làm việc cũng có theo dõi các báo cáo tài chánh của UBBN đã khai báo với văn phòng bà thư ký thành phố Lee Price và có những thắc mắc riêng muốn được giải đáp nên đã gặp thẳng bà Price để xin một số tài liệu có đóng dấu hẳn hòi từ văn phòng bà để khỏi bị nhầm lẫn vì theo như tài liệu viết bằng Excel có thể download thẳng từ website thành phố có những đề mục bị lập đi lập lại (duplicate) nhiều lần nên không biết hư thực như thế nào.” (Hết trích)

Tiếp theo, ông Lê Hữu Phú cũng cho biết : “Trước ngày 16 tháng 5, chúng tôi đã gặp luật sư Đỗ Văn Q. Minh để bàn thảo có nên đưa ra những thắc mắc hay không?” (Hết trích)

Hai đoạn văn trên cho thấy ông Phú, bà Nhung đã có những thắc mắc, nghi ngờ trong lòng từ nhiều tháng trước. Nhưng điều “không vui” là họ không đem những thắc mắc “không biết hư, thực như thế nào” này ra hỏi trực tiếp các anh, chị, em có trách nhiệm như: Lê Lộc, Lưu Phương, Hồ Vũ hay Thomas Nguyễn để họ giải đáp giùm cho như “chuyện nhỏ” là chuyện trong nhà. Ngược lại, họ âm thầm đi thẳng đến gặp Thơ Ký thành phố xin tài liệu về theo dõi UBBN. Để rồi ngày 16/5/09, vừa đánh trống vừa la làng, đồng thời kéo cả “bầu đoàn thê tử” đến BĐDCĐ đặt vấn đề lem nhem để trở thành “chuyện to”.

Ông Lê Hữu Phú không xác định thái độ của L.S Đỗ Văn Quang Minh “có hay không nên” đưa ra những thắc mắc trước công luận sau khi gặp vị luật sư này. Nhưng cũng đã cho mọi người thấy L.S Minh biết trước được mọi dự định và tính toán của ông Phú, bà Nhung. Cho nên việc xảy ra trong ngày 16/5/09, như một quả “bom napal” được ông Phú, bà Nhung thả xuống giữa sinh hoạt cộng đồng. Quả bom này thả xuống trong lúc cộng đồng đang có ba vấn đề cần giải quyết. Đó là bầu cử Ban Đại Diện Cộng Đồng nhiệm kỳ 5; theo đuổi vụ kiện Brown Act; và phát triển Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali vừa mới thành lập.

Sự kiện quả “bom napal” đột ngột rớt xuống giữa văn phòng Ban Đại Diện CĐ, đã làm tôi có cảm tưởng những phát biểu của bà Nhung, ông Phú chẳng khác nào phát súng thần công của luật sư Đ.V.Q.M đã bắn vào thành trì thối nát, bất công của HĐTP vào rạng sáng ngày 21/11/07, khi ông cho biết đã thức nguyên đêm để viết thư phản đối thành phố về sự thiếu dân chủ trong phiên họp ngày 20/11/07.

Thật đáng tiếc! Tiếng than ở đây, tôi xin dành cho những người đã từ chối các lời đề nghị gặp gở nội bộ để giải tỏa những điều “hư, thực”. Đây là hình ảnh những người “thắc mắc” đi theo con đường của bà nghị viên Madison Nguyễn. Khi bà này từ chối tiếp xúc với BĐDCD, với các đoàn thể, để giải quyết vấn đề đặt tên “Little Sàigòn” trên đường Story.

Thẳng thắn mà nói, thì không riêng gì ông Phú, bà Nhung quan tâm đến việc “làm sạch ” cộng đồng. Mà tất cả mọi người ai cũng muốn làm điều này. Không ai muốn cộng đồng đầy rác rưởi, đầy những con sâu, con bọ, len lõi vào đục khoét “bầu sửa” của cộng đồng từ những người bên này hay phía bên kia mượn danh từ thiện. Tuy nhiên, trong trường hợp UBBN. Tôi nghĩ ,nếu thật tâm muốn “xây dựng” cộng đồng, muốn “làm sạch” cộng đồng. Điều trước tiên ông Phú, bà Nhung nếu không đi họp nội bộ được theo như lời mời, thì cũng nên gọi điện thoại hay “email” để cho Lê Lộc, Hồ Vũ, Thomas Nguyễn hay Lưu Phương có cơ hội trình bày. Khi tiếp xúc qua một phương tiện nào đó. Bà Nhung, ông Phú có thể nói với những người chịu trách nhiệm bằng những lời rất giản dị:

“ Cô thấy, chú thấy hay anh thấy, trong bản báo cáo tài chánh có những chỗ không hiểu, không rõ. Các cháu, các em, giải thích giùm. Các cháu hay các em, nên thận trọng coi lại coi có sơ sót gì không? Có tính lộn gì không? Chớ cô, chú thấy con số chênh lệnh nhiều quá, khó hiểu quá và hình như không đúng... Bởi vì, nếu có sự sơ xuất không những các cháu, các em có lỗi với cộng đồng, bị kẹt với thành phố. Mà các cô, các chú cũng có lỗi với mọi người, và sẽ không vui khi thấy các cháu gặp rắc rối với chính quyền vân vân và vân”. Như vậy mới thật sự là người muốn “làm sạch” cộng đồng, muốn “xây dựng” cộng đồng, muốn “đoàn kết” cộng đồng. Chớ “sạch” đâu chẳng thấy, mà chỉ thấy làm cho sinh hoạt cộng đồng “rối loạn” một cách vô lý.

Để mọi người thấy rõ được chân tướng, thiện chí làm việc và xây dựng, đoàn kết cộng đồng từ hai phía. Tôi xin trích ra đây vài “email” đã nhận được.

Khi nghe những tin đồn. Toàn là những tin “sét đánh ngang tai”. Lê Lộc, Hồ Vũ, Lưu Phương, Thomas Nguyễn bằng phương thức này, hay phương thức nọ tìm cách tiếp xúc, gặp gở những người ẩn mình. Bác sĩ Hồ Vũ, đã gởi đi một “email” đến các thành viên UBBN với lời lẽ hết sức rõ ràng. Nguyên văn như sau:

“Thu moi hop ve van de Bao Cao Tai Chanh cua UBBN vao ngay Thu Nam May 7,2009.
Chau la Ho Vu, xin dai dien tac ca cac thanh vien cua Uy Ban Bai Nhiem kinh moi cac co chu bac den du cuoc hop ve van de Bao Cao Tai Chanh cua UB. Day la mot cuoc hop co tinh cach noi bo Cong Dong, truoc khi UB trinh bay voi quan chung vao mot ngay sau do, nen kinh mong cac co chu bac danh chut thoi gio quy bau de den voi anh chi em trong UBBN. Chan thanh cam on.
When: Thurday, May 7, 2009. At 7:30 pm
Where: Van Phong Ban Dai Dien Cong Dong Moi
What: Bao Cao Tai Chanh cua UBBN.
Chau Ho Vu.”
(Người viết xin bỏ dấu cho dễ đọc: “ Thư mời họp về vấn đề Báo Cáo Tài Chánh vào ngày Thứ Năm May 7, 2009.
Cháu là Hồ Vũ, xin đại diện tất cả các thành viên của Ủy Ban Bãi Nhiệm kính mời các cô chú bác đến dự cuộc họp về vấn đề Báo cáo Tài Chánh của UB. Đây là một cuộc họp có tính cách nội bộ Cộng Đồng, trước khi UB trình bày với quần chúng vào một ngày sau đó, nên kính mong các cô chú bác dành chút thời giờ quý báu để đến với anh chị em trong UBBN. Chân thành cám ơn.
When: Thursday, May7, 2009. At 7:30 pm
Where: Văn Phòng Ban Đại Diện Cộng Đồng Mới
What: Báo Cáo Tài Chánh của UBBN.
Cháu Hồ Vũ”
Sau đó, tôi lại nhận được một số “email” gởi qua lại của những người từ chối lời mời tham dự phiên họp báo cáo tài chánh có tính cách nội bộ của UBBN. Tôi không trích đăng những thư đó ra đây vì sợ “Tác giả giữ bản quyền”.

Sau buổi báo cáo tài chánh của UBBN ngày 7/5/09, Lê Lộc có gởi một “email” đến các thành viên với lời lẽ tha thiết, chân thành. Nội dung như sau:

“ Saturday, May 9, 2009, 12:16 PM

Kính chào các cô, chú và anh chị em,

Trong thời gian qua đã có nhiều email qua lại làm tổn thương đến nhiều cá nhân. Những điều này không nên tiếp tục xảy ra, vì nó ảnh hưởng đến sự đoàn kết của cộng đồng chúng ta (và các cựu thành viên trong UBBN). Những anh chị em trẻ mới tham gia sinh hoạt trong thời gian qua đang bị giao động vì những lời qua tiếng lại như thế nàỵ

Cháu Lê Lộc với tư cách cá nhân xin yêu cầu mọi người hãy bình tĩnh và ngưng việc chỉ trích lẫn nhau. Cháu xin đề nghị chúng ta nên có một buổi nói chuyện đễ giải toả vấn đề. Chúng ta sẽ mời các qúi vị (cố vấn ) có uy tín trong UBBN đến giúp chúng ta giải quyết sự việc.

Trong thời gian này chúng ta nên đặt quyền lợi của cộng đồng lên trên hết. Đó là tiến hành việc Brown Act và thành lập thành công Liên Đoàn Cử Tri. Vì đây là việc chung do đó mỗi cá nhân nào nếu muốn đóng góp công sức cho ban pháp lý Brown Act hoặc cho Liên Đoàn cử tri thì tùy theo tự do của cá nhân mà chọn lựa sinh hoạt một trong hai tổ chức, hoặc cả hai tổ chức .

Một lần nữa cháu xin cô chú và anh chị em bình tâm và ngưng các lời chỉ trích nhau .
Trọng kính
Lê Lộc”

Câu hỏi đặt ra ở đây, là tại sao bà Nhung, ông Phú lại chú tâm đi tìm hiểu cặn kẻ cách thu, chi của UBBN để làm gì. Trong khi đây không phải là nhiệm vụ của họ. Hơn nữa thời hạn báo cáo chánh thức chưa đến. Do đó, cái điều họ muốn “làm sạch” không được đa số những đồng hương, các đoàn thể trong cộng đồng chấp nhận. Thành ra ai cũng thấy họ đang “xã rác” trong cộng đồng, chớ không phải muốn làm sạch cộng đồng.
Khi hay những tin đồn bất lợi cho uy tín của UBBN. Các anh, chị, em có trách nhiệm đã triệu một buổi họp nội bộ tại nhà anh Nguyễn hữu Nhân để giải quyết những thắc mắc. Nhưng sau lần họp tại nhà anh Nguyễn Hữu Nhân, tình trạng vẫn không thay đỗi. Đến ngày 7/5, một lần nữa UBBN lại triệu tập một buổi họp để giải quyết nghi ngờ về việc chi, thu. Nói là nội bộ, nhưng lần này có tính cách mở rộng tại Văn Phòng Ban Đại Diện Cộng Đồng BCL. Trong phiên họp có sự hiện diện của ông bà Quỳnh Thi -Nguyễn Thiện Căn của VNNB, phóng viên Trường Kỳ báo Tiếng Dân, phóng viên truyền hình Nghê Lữ, ông Huỳnh Hớn đài phát thanh AM1430 và nhiều đồng hương khác. Tuyệt nhiên trong ngày 7/5 này, không thấy sự có mặt của ông Lê hữu Phú, ông bà Nhung , và những vị khác trong nhóm 10 người.
Câu chuyện “Chuyện nhỏ xé ra làm to” của ông Lê Hữu Phú bắt đầu đã phơi bày ra ánh sáng vào ngày 16/5/09. Nhưng câu chuyện đã thiếu đoạn kết.
Trong những bản photo copy bà Nhung, ông Phú với những chữ và con số viết lung tung lên đó, có hàng chử rõ ràng: “TỔNG CỘNG TIỀN CHI từ ngày 4/1/2008 đến 2/22/09 là: $134.680.82…” Vậy thì, báo cáo tiền CHI của UBBN từ ngày 22/2/09 cho đến sau ngày 3/3/09 nằm ở chỗ nào? Được tính chưa? Sao họ không đưa ra? Tôi nghĩ họ không đề cập đến “đoạn kết” vì thật sự báo cáo của UBBN “chưa có đoạn kết”. Cho nên, theo nhận xét của tôi, họ làm như vậy là muốn áp đặt vào tâm tư đồng hương một ấn tượng nghi ngờ tính trong sạch của anh, chị, em điều hành UBBN.
Tôi không có ý đào sâu những vấn đề không vui. Vì không ai trong chúng ta muốn nói nhiều về chuyện buồn. Nhưng lòng thì lại muốn thố lộ những suy nghĩ như là một tâm sự. Xin hãy cùng nhau mở mắt thật to để nhận ra từ đâu: Lê Lộc, Hồ Vũ, Lưu Phương, Mỹ Phương, Bùi Sơn, Bảo Ánh và còn nhiều nữa đang có mặt trong sinh hoạt cộng đồng hôm nay.

Bình tâm nhìn lại trong chúng ta, có ai đã nhận ra sự hiện diện của những người trẻ này trong sinh hoạt cộng đồng, là sự thao thức của họ khi thấy danh dự của cha, của ông, của cả cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại San Jose bị bà nghị viên Madison Nguyễn chà đạp?

Bà Madison là một người trẻ như họ, đã ỷ có chút học thức, ỷ vào chút vốn luyến sinh ngữ, ỷ vào cơ hội tiếp xúc với chính quyền với vai trò đại diện của mình làm những điều bất nghĩa, man trá với đồng hương. Thay vì dùng hiểu biết, cơ hội để giúp đở đồng hương như việc đặt tên cho khu thương mại. Cái tên “Little Sàigòn” mà những bậc lớn tuổi mong muốn. Chẳng những không đáp ứng, bà Madison lại còn cố tình chà đạp, phỉ báng lên niềm đau của mọi người, của cả cộng đồng. Một cộng đồng mà trong quá khứ đã có biết bao người đã hy sinh trợ giúp cho sự có mặt của bà ta và gia đình bà trên đất nước này.

Những suy nghĩ nhất thời đưa đến ý niệm không tham gia bầu cử Ban Đại Diện Cộng Đồng hay không muốn yểm trợ quỹ Brown Act trong tương lai, là sự lầm lẫn giữa người và việc. Lời nói, hành động của một người là vấn đề cá thể. Còn việc bầu cử BĐD cộng đồng hay vụ kiện Brown Act là thực chất của vấn đề. Vì là thực chất nên nó không biết nói bậy, làm bậy. Do đó, chúng ta không thể “giận cá chém thớt”. Đặc biệt, vụ kiện Brown Act là danh dự của cộng đồng. Nếu cộng đồng thắng kiện, thì điều này đã tố cáo sự sai trái của bà Madison, ông Chuck Reed sẽ mang đến nhiều thuận lợi cho mục tiêu cộng đồng muốn loại những người đại diện bất xứng ra khỏi HĐTP.

Sau ngày 3/3/09, bà Madison đang sơn phết bộ thật đã bị rơi sau biến cố “Little Sàigòn” trên mọi phương diện xã hội, văn hoá để chuẩn bị cho việc tái ứng cử vào năm 2010, để độc quyền là người Việt duy nhứt trong giòng sinh hoạt chính trị Hoa Kỳ tại San Jose. Cho nên, nếu sự rút lui của những thành viên nồng cốt trong LĐCT sẽ làm giảm bớt mối lo của bà Madison. Kế đến là bọn VC nằm vùng, bọn Việt gian đang toa rập thi hành nghị quyết 36 của chúng.

Từ muôn thuở, xây dựng khó, đập phá dễ. Xin mọi người trong chúng ta hãy tự chế, nhủ lòng đừng để lọt vào bẩy của kẻ thù khi chúng ta đã học được bài học quí giá, kinh nghiệm quí báu đối với dã tâm của Việt Cộng.

Xin hãy cẫn thận, ý thức trước những lời rĩ tai để đừng dẫm lên lòng tin về sự trong sáng của thế hệ trẻ đang dấn thân. Thế hệ đang sẳn sàng thay thế cha, anh, đang từng giờ, từng ngày đi đến một nơi không trở lại.

Hãy để cho những cảm xúc thanh thản qua đi. Đừng để sự nông nỗi , vội vả, a dua, chán nản tràn ngập tâm hồn . Những điều này sẽ vô tình đốn gảy, phá nát vườn cây trí tuệ tuổi trẻ của cộng đồng hải ngoại vừa đơm hoa, trổ trái, khi cộng đồng chúng ta còn nhiều vấn đề cần phải giải quyết.

Đặng thiên Sơn
28/5/09

Những sót xa, ngậm ngùi.

*Đặng thiên Sơn
Trong phạm vi nhỏ hẹp của một gia đình. Trong phạm vi rộng lớn của một xã hội và nơi công cộng. Nơi nào cũng vậy! Ở cương vị là cha, là mẹ, là anh, là chị, là em, là bạn bè hay những chiến hữu cùng làm việc bên nhau. Ai cũng có những điều cần nói ra để làm sáng tỏ những thắc mắc, đố kỵ, nghi ngờ trong mục đích xây dựng là điều cần thiết, tốt. Trong phạm vi họp mặt gia đình những phát biểu của cha, của mẹ hay của các con được đa số đồng ý sẽ được xem là ý kiến hợp lý nhứt. Trong phạm vi hoạt động cộng đồng cũng vậy. Ý kiến của nhóm người này hay nhóm khác đưa ra với những biện luận. Bên nào được sự ủng hộ của người nghe đông hơn, nhiều hơn, thì chân lý nghiêng về phía bên đó.

Trong phiên họp ngày thứ Bảy 16/5/09, vừa qua tại trụ sở Ban Đại Diện Cộng Đồng do UBBN mời đồng bào đến để nghe trình bày về vấn đề tài chánh. Trong thành phần tham dự có chừng 9, 10 người đã đứng ra nói rằng UBBN đã báo cáo chi, thu, không trung thực trong số tiền quyên góp được của đồng bào. Với thái độ, cử chỉ và lời nói của họ, đã cho người tham dự thấy đó không phải là những lời nói xây dựng mà là một sự tố cáo, lên án UBBN.

Tiền bạc là vấn đề nhạy cảm, dễ tạo sự nghi kỵ trong lòng con người. Đặc biệt là tiền đóng góp từ đồng hương . Khi đem đề tài này ra bàn cải trước công chúng, tôi nghĩ mục đích của những người chủ trương là muốn làm vẫn đục hình ảnh đẹp của những trí thức trẻ trong cộng đồng như: Lê Lộc, Hồ Vũ, Lưu Phương, Bảo Anh, Braley, Sơn Bùi, Mỹ Phương … và Thomas Nguyễn. Đây là những nhân vật có tư cách và phương thức làm việc đang được người dân quí mến, tin cậy.

Tôi có mặt trong buổi trưa ngày 16/5/09, tại Trung Tâm Sinh Hoạt Ban Đại Diện Cộng Đồng theo lời mời qua báo chí của UBBN. Tôi đến buổi họp với mục đích muốn biết rõ những ai đã chủ mưu cho người đi rỉ tai, tung tin trên email, trên các diễn đàn loan truyền rằng: Các anh, chị, em điều hành UBBN lem nhem tiền bạc. Là Việt gian! Là tay sai Việt Tân! Là những kẻ đã bị phía bên kia mua chuộc, nên đã sắp xếp cho việc bãi nhiệm bà Madison Nguyễn thất bại.

Tôi muốn biết rõ mặt số người này để tránh xa họ. Cũng như nói cho đồng hương biết họ là ai, thành phần nào trong xã hội, chớ không phải tới buổi họp để nghe báo cáo tài chánh. Vì với tôi, UBBN đã báo cáo vấn đề này rồi, vào ngày 8/5/09. Sự báo cáo tuy tạm thời nhưng đã quá đủ, quá rõ ràng, không cần phải nghe thêm. Vì các anh, chị, em trong UBBN họ còn có những việc riêng tư cần giải quyết trong đời sống hàng ngày như mọi người. Thêm vào đó, sinh hoạt cộng đồng còn những việc trước mắt cần mọi người đồng lòng giải quyết như tham gia Bầu Cử CĐ nhiệm kỳ 5, vụ kiện Brown Act và ra mắt Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali vào những ngày sắp tới.

Sau ngày bầu cử 3/3/09, tôi nhận được nhiều “email” tố cáo ông Thomas Nguyễn, ông Lê Lộc, ông Trần Hạnh là…này, là… kia. Rồi sau đó là những “email”, kèm theo những lời rỉ tai. Nói chung, là những luận điệu “nói xấu” những người điều hành UBBN. Việc này xảy ra sau khi một số anh, chị, em như: Lê Lộc, Thomas Nguyễn, Lưu Phương , Hồ Vũ và những anh, em khác trong UBBN tuyên bố tham gia vào Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali được L.S. Ngô văn Tiệp và ông Huỳnh Hớn thông báo trên đài AM 1430.

Những thắc mắc của tôi đã được giải đáp vào trưa ngày thứ Bảy 16/5/09, vì những người đưa tin trên Internet và kẻ thi hành công tác rỉ tai đã lộ diện.

Tôi hết sức ngạc nhiên, khi nhận ra họ là những người trước đây trong thâm tâm tôi là ân nhân của UBBN nói riêng, là ân nhân của cộng đồng VN mình nói chung, vì sự đóng góp công sức của họ trong tiến trình bãi nhiệm bà nghị viên Madison Nguyễn. Những người này là : Ông bà Nguyễn Nhung/ Quí, ông Lê Hữu Phú, bà Kim Anh, bà Trần Hương , bà Nguyễn Duyên, bà Nga, bà Becky và một, hai bà nữa tôi thấy quen mặt nhưng không biết tên. Và ông Nguyễn Bữu, người thường dẫn đầu đoàn xe chạy vòng vòng thành phố kêu gọi Recall Madison.
Trong buổi họp, sau phần chào cờ. Bác sĩ Hồ Vũ thay mặt UBBN giải thích từng chi tiết trong việc chi, thu và thể thức báo cáo lên thơ ký thành phố. Chẳng những vậy, Hồ Vũ còn chỉ dẫn mọi người cách thức lên Internet vào Website của thành phố để theo dõi báo cáo của UBBN, đồng thời giải đáp thắc mắc. Trong phần tường trình, Hồ Vũ cho biết tổng số tiền UBBN thu được là $216,771.11. Tổng số chi ra là $208,119.23. Và tiền còn lại là $8,651.88 . Bác sĩ Hồ Vũ nhấn mạnh đó là kết toán tạm thời.
Có nhiều người nghĩ rằng số tiền trên hai trăm ngàn quyên góp được là số tiền lớn. Mọi người có thể nghĩ như vậy. Nhưng có thấy tận mắt cách làm việc khoa học, sự tính toán trong việc chi, thu của những người chịu trách nhiệm. Người ta mới thấy khâm phục sự điều hành và khả năng làm việc của họ trong việc xử dụng số tiền nói trên, mà đối với tôi vẫn còn khiêm nhường so với quỹ chìm, quỹ nổi của phía bà Madison. Tôi nghĩ các vị từng làm việc với UBBN cũng khó lòng phủ nhận sự thật này. Kết quả bãi nhiệm không như ý của mọi người, là chuyện không vui. Nhưng hình ảnh đoàn kết trong cộng đồng với cao trào đang lên, là kỳ công một năm làm việc của UBBN với sự hợp tác của đồng hương.
Khi ngồi viết những giòng này! Tôi hình dung lại thái độ nhả nhặn, lễ độ; lời giải thích mạch lạc, rõ ràng của Hồ Vũ, Lê Lộc, Thomas Nguyễn, Lưu Phương, Bảo Ánh… So với những lời nói, cử chỉ của ông Nguyễn Bữu, Lê Hữu Phú, bà Nga, bà Trần Hương , bà Kim Anh thấy ngao ngán. Trong đó có vợ chồng ông, bà triệu phú Nguyễn Nhung. Người đã cho UBBN mượn một cơ sở thương mại bỏ trống làm trụ sở văn phòng. Trong khi phát biểu, đặc biệt bà Nhung, là người tương đối còn giữ được vẻ từ tốn, lịch sự.

Thành thật mà nói, tôi rất “ngưỡng mộ” những vị đã đứng ra tố cáo UBBN lem nhem tiền bạc mà tôi xin tạm gọi là “Ủy Ban Tố Cáo Đồng Tiền” (UBTCĐT) vì sự chuẩn bị chu đáo của họ. Như họ photo cả thùng tài liệu lấy ra từ Internet xuống. Như họ, sợ người đọc không hiểu nên phải viết thêm những con số và các bài toán cộng, trừ, theo sự suy đoán của họ, để phân phát cho người có mặt. Họ còn cẩn thận thuê người đến quay phim. Với những sắp xếp này, đã cho thấy “không có chuyện đoàn kết, xây dựng cộng đồng” trong lòng họ, mà chỉ có… tiền.

Sau phần trình bày của bác sĩ Hồ Vũ, là phần phát biểu của người tham dự theo thứ tự ghi tên. Trong phần trình bày của bà Nhung, ông Phú, tài liệu được hai vị này đưa ra gồm có:

1/ Mẫu California form 460 khai báo lấy ra từ văn phòng thành phố (từ 04/01/08-06/30/08).

2/ Bản Schedule A do UBTCĐT đánh máy, liệt kê UBBN thu được: $213, 518.00. Chi ra : $134.680.82 và còn lại $78, 883.00.

3/ Một mẫu in ngang (Expenditures), với những con số viết thêm, những bài toán cộng trừ để giải thích số tiền thu, tiền chi và tiền còn lại là bao nhiêu. Trong bản này, cuối trang 10, có hàng chữ như sau: “Tổng cộng tiền chi từ ngày 4/1/2008 đến 2/22/09 là: $134.680.82. Tất cả số tiền này dựa theo schedule E-payment made, California Form 460 mà UBBN report tại to City of San Jose và được Certified tại văn phòng City Clerk. File bởi Treasurer: Paul Lộc Lê & Assitant treasurer: Lưu Phương Nguyễn”.

Một câu hỏi nhỏ đặt ra ở đây là: “Như vậy thì những chi tiêu khác từ sau ngày 2/22/09 cho đến hết ngày UBBN chấm dứt chương trình phát thanh. Và sau này “trước khi thật sự kết thúc hồ sơ đối với thành phố”, có những mục cần thông báo trên báo chí, trên phát thanh thì UBBN lấy tiền từ đâu ra thanh toán? Lê Lộc, Thomas Nguyễn, Hồ Vũ, hay Lưu Phương,… phải móc tiền túi ra? Tôi nghĩ, đây là chi tiết nhỏ trong hàng trăm chi tiết khác có thể nói lên vì sao thành phố dành nhiều thời gian cho sự báo cáo tài chánh đầy phức tạp cho tới ngày 03/09/09.

Tôi rất thích thú khi nghe Hồ Vũ tuyên bố những bản do bà Nhung, ông Phú đưa ra với những con số viết thêm, tính toán trên đó không phải là bản báo cáo của UBBN. Nên Hồ Vũ không thể dựa vào đó để thỏa mãn những thắc mắc của bà Nhung, ông Phú.

Phải nói rằng, tôi rất khâm phục sự thẳng thắn của Hồ Vũ khi từ chối khéo lời đề nghị của Luật sư Đỗ Văn Quang Minh, của ông Nguyễn Ruộng, của ông Nguyễn Mạnh Hùng. Những người rất gần gủi và hết lòng hổ trợ UBBN, khi những vị này muốn UBBN hoàn tất bản báo cáo tài chính trong vòng 2 tuần lễ.

Đối với tôi, những lời đề nghị của những vị nói trên là thiện chí muốn sớm giải quyết những nghi kỵ mà tôi nghĩ họ cho là không cần thiết. Tuy nhiên, thiện chí này không được UBBN đáp ứng, với một lý do rất dễ hiểu. Vì đề nghị của họ, đã thể hiện sự không nắm vững những phức tạp trong tiến trình báo cáo chi, thu.

Thử hỏi, nếu có sự sai sót “bút sa, gà chết”, thì ai là người đứng ra chịu trách nhiệm trên phương diện pháp lý đây? Người chịu trách nhiệm là những người đã đề nghị hay các anh, chị, em trong UBBN như: Lê Lộc, Lưu Phương? Điều này, cho thấy, đôi lúc thiện chí đặt không đúng chỗ sẽ tạo ra những suy nghĩ không vui.

Người ta hay lầm lẫn việc báo cáo gây quỹ vận động tranh cử với các việc gây quỹ thông thường khác. Chẳng hạn như việc gây quỷ Brown Act vừa qua, Ban Tổ Chức chỉ cần báo cáo cho đồng bào biết thu bao nhiêu, chi bao nhiêu và còn lại bao nhiêu là xong. Đâu cần tới 6 tháng để báo cáo lên Thơ ký thành phố. Hay tổ chức Cám Ơn Anh Người Thương Phế Binh Kỳ 3 mới đây, dầu có thâu được bao nhiêu tiền đi nữa. Họ cũng đâu cần phải báo cáo với chính quyền số tiền thu là bao nhiêu, chi là bao nhiêu, còn lại bao nhiêu và tên, địa chỉ, nghề nghiệp của từng người đã cho tiền. Trong khi UBBN phải làm điều này. BTC Cám Ơn Anh… chỉ cần công bố với đồng hương qua một kỳ đăng báo cám ơn, kèm các con số là xong rồi. Nếu cần thì cuối năm báo cáo với sở thuế, vì là một tổ chức bất vụ lợi.

Đem việc gây quỹ Brown Act, gây quỹ Cám Ơn Anh… hay các cuộc gây quỹ bình thường khác, so sánh với Gây Quỹ Bãi Nhiệm để nói rằng: “Báo cáo dễ dàng quá mà, có khó gì đâu”. Rồi kết luận bên này làm việc mau lẹ, minh bạch; bên kia câu giờ, làm việc mờ ám là sự so sánh hàm hồ, sai lầm.

Phải nói rằng, tôi hết sức ngạc nhiên khi thấy trong số những người đứng ra tố cáo UBBN lem nhem có ông T.S. Lê Hữu Phú. Người mà trước ngày bầu cử bãi nhiệm bà Madison, đã tố cáo ông Nguyễn Ngọc Tiên, Chủ tịch BĐD/CĐ/BCL mờ ám trong vấn đề tiền bạc. Rồi sau đó lại nói lại.

Lẽ ra là người học cao, hiểu rộng và đã sinh hoạt cộng đồng lâu năm hơn những người trong “UBTCĐT”. Ông Lê Hữu Phú phải thấy rằng, hiểu rằng, vai trò Trưởng Ban Bầu Cử Cộng Đồng Bắc Cali hiện ông ta đang gánh vác rất quan trọng, và việc ông đang cùng Ban Đại Diện, L.S Đỗ văn Quang Minh, cô Trina Nguyễn lo vấn đề Brown Act là niềm tin đem thắng lợi đến cho cộng đồng.

Ở vai trò này, lẽ ra ông Phú nên khuyên nhủ bà Nhung, ông Quí, bà Hương, bà Kim Anh, ông Bữu nên từ từ… “xét lại”. Đâu có gì phải gấp gáp, nếu không tin vào sự làm việc của UBBN. Còn không thì ông ta nên tránh xa những người mới có “một chút” đóng góp công sức, phương tiện vào việc bãi nhiệm bà Madison mà cứ tưởng là điều khủng khiếp... Không khuyên, không tránh được thì thôi, ai dè đâu ông Phú lại còn a tòng và có cử chỉ của một kẻ xum xe trong phiên họp.

Có thể ông Lê Hữu Phú nghĩ rằng, khi ông đứng cạnh bên những người tố cáo UBBN, sẽ tạo thêm uy tín trong sạch của ông trong cộng đồng. Nhưng ông có biết đâu, nó đã gây tai hại đến uy tín của ông trong việc bầu cử BĐD cộng đồng sắp tới, và cho việc gây quỷ vụ kiện Browm Act có thể còn nhiều lần xảy ra trong tương lai.

Hành động của ông Lê Hữu Phú và những người mà tôi gọi là “UBTCĐT” trong ngày 16/5/09, là vết nhơ của từng cá nhân. Họ đã tự làm mất giá trị đóng góp của họ trong một năm qua, khi những điều tố cáo của họ chẳng thuyết phục được ai. Lẽ ra, với lòng phục vụ cộng đồng sẳn có, họ nên để tâm vào việc bầu cử Ban Đại Diện Cộng Đồng , và chuẩn bị tinh thần cho một cuộc vận động tài chánh kế tiếp khi vấn đề Brown Act cần đến. Đây mới là việc làm thực sự, nói lên sự quan tâm xây dựng cộng đồng.

Kết quả việc tố cáo UBBN lem nhem tiền bạc của “UBTCĐT” rồi sẽ ra sao? Tôi thấy chẳng ra sao và chẳng đạt được kết quả nào cả. Mà chỉ thấy sự trình bày mạch lạc, rõ ràng của UBBN đã làm sáng tỏ được những điểm sau đây:

1/ Đã làm lộ ra chân tướng của những con mối chở mìn trên lưng về phá ổ.

2/ Thomas Nguyễn, Lê Lộc , Hồ Vũ, Lưu Phương, Braley, Bảo Anh... đã chứng tỏ cho mọi người thấy nguyên tắc, khả năng làm việc, thẳng thắn, chững chạc, không khuất phục trước sức ép của thế lực tiền tài.

3/ Cho thấy những suy nghĩ và lòng tin của người tham dự buổi họp dành cho anh, chị, em trong UBBN còn đó không bị lay chuyển. Đó là chưa kể sự phẫn nộ trong cộng đồng mấy ngày qua, khi sự đoàn kết cộng đồng đang tiến triển tốt đẹp qua biến cố Little Saigòn đang có mần móng phá hoại.

Tôi nhớ đến thái độ, cữ chỉ, lời nói lễ phép của Lê Lộc, Hồ Vũ, Lưu Phương… dành cho ông bà Nguyễn Nhung, ông Lê Hữu Phú, bà Hương Trần và những người đứng tuổi khác trong UBBN với một dạ, hai thưa … Thưa chú, thưa cô, một cách chân thành thấy lòng xót xa. Tôi cho rằng những người lớn này, thiếu công bằng, vội vả, bất công, không đúng, và không xứng đáng nhận thêm những sự kính trọng. Không đúng ở đây, là tại sao không chấp nhận sự báo cáo tạm thời, khi còn thời gian khá dài để làm sáng tỏ mọi điều mình muốn. Vì vậy, nhiều người đã đặt câu hỏi: “Tại sao những vị trong “UBTCĐT” không đi “lột mặt nạ” Ủy Ban Chống Bãi Nhiệm của bà Madison?”

Những suy nghĩ cần nói, tôi đã nói ra như một đóng góp, chia sẽ vào sự kiện không vui của cộng đồng. Tôi nghĩ phần còn lại là thái độ của quí đồng hương , của Ban Đại Diện, các Hội Đoàn, Đoàn Thể Quốc Gia.

Tôi ngậm ngùi, khi nhớ đến những giọt lệ rưng rưng, hai mắt đỏ hoe trên gương mặt vợ của Lê Lộc trong đêm kết quả bầu cử bãi nhiệm 3/3. Tôi nhớ đến giọng nói nghẹn ngào, ánh mắt trầm buồn của Lưu Phương vợ bác sĩ Hồ Vũ thấy lòng mình xốn xang. Tôi nhận ra rằng nước mắt đôi lúc là lời nói của hạnh phúc, của niềm vui. Và nước mắt đôi lúc lại là lời nói của tủi buồn và sự bất bình vô tận.
Đặng thiên Sơn
20/5/09