Wednesday, May 13, 2009

Hoa Hướng Dương: “Viên ngọc trai trong làng văn học hải ngoại”

• Đặng thiên Sơn

Khi nói về thi sĩ, nhà văn Hoa Hướng Dương tôi đặt tựa cho bài viết như trên không biết có quá đáng không? Nhưng tôi nghĩ đúng hay sai, quá đáng hay không cũng không quan trọng bằng đã nói ra được suy nghĩ của mình.

Trong triết học có lối suy luận gọi là “tam đoạn luận”. Tam đoạn luận đưa ra “tiền đề”, rồi “trung đề” và đi đến “kết luận”. Thí dụ như người ta nói: “cái gì hiếm thì quí - ngọc trai hiếm - nên ngọc trai quí.

Từ suy luận như trên tôi so sánh Hoa Hướng Dương như một hạt ngọc trai trong trong làng văn học hải ngoại. Làm thơ, viết truyện để được người đời tặng cho danh hiệu là Thi sĩ, Nhà văn đã là một việc khó. Nhưng, với Hoa Hướng Dương, trong hoàn cảnh hiện tại chị vượt qua mọi thử thách để hoàn thành nhiều tác phẩm thơ, văn, đóng góp vào nền văn học hải ngoại thì quả là một việc làm hiếm hoi.

Nhiều người đã nói làm một vài câu thơ, viết một trang thư tình cho người yêu đã khó, huống chi làm thành những tập thơ, viết thành những câu chuyện dài thì càng khó hơn. Đối với một người nhìn thấy được, quan sát được, đọc sách, đọc báo được mà đã khó như vậy, thì đối với Hoa Hướng Dương một người lấy đêm làm ngày, lấy ngày làm đêm, lấy bóng tối làm ánh sáng, lấy ánh sáng làm bóng tối, với cái “computer” vừa nghĩ vừa “gõ” từng chữ để hoàn thành các tác phẩm thơ, văn như: “Gọi Hồn Dân Tộc, Gãy Gánh Kiêu Sa, Mùa Xuân Đã Mất, truyện dài “Qua Biển”. Để rồi đến “Kiếp Lục Bình”, thì quả là một sự kỳ điệu, phi thường trên đời.

Tôi quen biết anh, chị Hoa Hướng Dương vào những năm cuối thập niên 80, khi chân ướt, chân ráo đến định cư tại Thung Lũng Hoa Vàng, San Jose. Lúc ấy, Hoa Hướng Dương còn là người bình thường, hai mắt sáng như đèn pha. Sáng dậy đi làm, chiều về lo cơm nước cho chồng, cho con. Cuộc đời thật tươi vui, hạnh phúc, để sáng tác những vần thơ. Thơ của Hoa Hướng Dương là nỗi lòng người viễn xứ, là sự khoắc khỏai, xót xa khi nghĩ về cho một dân tộc đang sống lầm thang trong tay bạo quyền Việt Cộng. Là ý chí đấu tranh bất khuất của người Việt hải ngoại, đã nhiều lần đăng trên tờ Nguyệt San Chứng Nhân, tiếng nói của Tổng Hội CTNCT/VN/HN, khi tôi còn là Tổng Thơ Ký của tờ báo.

Sau đó vào một buổi chiều, một người bạn báo tin cho tôi hay “ông trời” đã lấy đi ánh sáng đôi mắt của Hoa Hướng Dương. Thì ra ông trời đã sinh ra con ng ười, ông ấy muốn lấy đi những gì đã cho thật hết sức bất chợt, nó đến như cơn địa chấn. Nhắc lại chuyện cũ tôi còn bàng hoàng như mới ngày nào.

Khi Hoa Hướng Dương nhờ tôi đọc thâu băng bản thảo “Kiếp Lục Bình” lúc đó tên là “Đời Tỵ Nạn” đang được viết từng trang, từng ngày, để Hoa Hướng Dương nghe lại cần them, bớt ý tứ gì không! Tôi đã có ý định viết đôi lời về tác giả. Tôi đem ý định này nói cho anh, chị ấy nghe. Hoa Hướng Dương cười hỏi tôi: “Anh Sơn có biết bây giờ người ta đã nuôi được ngọc trai trong hồ rồi không !” Tôi đáp: “Biết chớ! Nhưng viên ngọc trai tôi nói đến ở đây là viên ngọc thật của hòn đảo Phú quốc, nên lúc nào nó cũng hiếm và quí.”

Cho nên, nhân dịp Hoa Hướng Dương ra mắt tự truyện “Kiếp Lục Bình”, mà tôi và các anh Đào Đức Chương, Nguyễn Trung Dũng cùng Hoa Hướng Dương tổ chức tại nhà hàng Grand Fortune trên đường Monterey vào ngày Chủ nhật 31/5/09, tôi nói về HHD không phải vì sự cảm thông của người cầm bút trong Hội Văn Bút VNHN, mà vì tôi đã nhận ra một sức sống, một ý chí phấn đấu phi thường của một người phụ nữ Việt Nam. Người đó dù trong hoàn cảnh của “kiếp sống tối tăm”, nhưng vẫn hiên ngang vùng lên, đứng dậy, để trở thành một người vợ đảm đang, một người mẹ mẫu mực, một người con của quốc gia Việt Nam chân chính. Những điều mà thế hệ mai sau cần biết, cần hiểu để noi theo.

Ngay từ chương đầu của “Kiếp Lục Bình” nói về sự ra khơi bất đắc dĩ của làng sóng vượt biên, tôi đã thấy thích thú ngay vì lối viết sặc mùi “nước lợ, phèn chua” miềm Nam của Hoa Hướng Dương. Rồi từng chương kế tiếp, khi Hoa Hướng Dương viết tới đâu thì “email” cho tôi đọc tới đó, cho đến hết hơn 350 trang. Tôi nghĩ rằng mình phải viết cái gì đó, để chia sẽ sự thích thú của mình với bạn bè, đồng hương xa gần về một nhân vật hiếm hoi của cộng đồng VN tại hải ngoại.

Hoa Hướng Dương trong “Kiếp Lục Bình” vừa trôi nổi vừa trổ bông có lúc ngập tràn niềm tin khi nhìn về tương lai trong nắng hồng rực rở của buổi sáng mặt trời mọc ở phương Đông lúc chân ướt, chân ráo đặt chân đến xứ lạ quê người. Có lúc vồn vả, vui tươi, hăm hở, bồi hồi nói về thời niên thiếu, về tình mẫu tử, về những ngày, tháng chị, em, cô, bác quây quần bên nhau. Để rồi thảng thốt với tai họa xảy đến vừa đau buồn vì “tại họa”, vừa ê chề, xót xa khi gặp phải những ông thầy “lang băm” thổ tả, với tâm trạng nghe người ta nói thầy nào hay thì mò tới đó. Và phẫn nộ, quyết liệt, không nương tay với bọn Việt cộng, Việt gian phản bội cộng đồng. Đồng hương đọc rồi sẽ thấy…

Qua 25 chương của “Kiếp Lục Bình”, người đọc dù Nam hay Nữ sẽ nhận ra mình, vì mỗi chương là nỗi lòng của con người mà tác giả đã nói thay cho người đọc với niềm vui, nỗi buồn của đời tỵ nạn. Hoa Hướng Dương kể sạch, nói hết mà không dấu diếm, ngượng ngùng, e thẹn hay sợ mích lòng một một ai. Bởi vì: “Có sao nói vậy người ơi!”

Khi đề cập đến hiện tượng những người mang nhãn hiệu quốc gia đi vái lạy một đảng viên cao cấp của tập đoàn cộng sản VN, Hoa Hướng Dương đã thẳng thắn nói đến tên tuổi thành phần Việt gian hải ngoại này tại Toà Thị Chính San Jose ngày 06 tháng 04 năm 2008. Và cũng không đắn đo khi ca ngợi những người đã phản đối hành động của bọn vô liêm sĩ. Hành động đã làm đau lòng người còn sống, sỉ nhục và tổn thương đến anh linh của những người đã chết. Hoa Hướng Dương đã nói thật, nói thẳng không chừa một ai, như một người sáng mắt chứng kiến hành động của những kẻ lòng dạ đổi trắng thay đen, từ biến cố Little Saigòn đã kéo theo một chuỗi vấn đề mà cộng đồng chúng ta cùng nhau hợp sức giải quyết ... Để mọi người cùng nhận ra rằng:

“Thà đui sáng trí, sáng lòng.
Còn hơn sáng mắt mà tâm tồi mù”
(thơ Hoa Hướng Dương)

Hãy nghe Hoa Hướng Dương tâm sự: “Đời sống có nhiều sự đổi thay, bất trắc thường xảy đến cho tất cả mọi người. Vì thế chúng ta phải cố gắng vượt qua và nghĩ đến những điều tích cực. Cũng như tôi thường tự nghĩ, sự tối tăm của cá nhân không to lớn, đau đớn bằng sự tối tăm của một dân tộc. Sự mất ánh sáng của một con người không quan trọng , không tổn thất nhiều bằng sự mất đi ánh sáng tự do của một chính thể, một quốc gia. Vì vậy tôi vẫn kiên trì đứng lên không khuất phục trước nghịch cảnh đau thương này.” Và kết luận : “Mong các em, các cháu sẽ đi đúng đường, đúng lối, sẽ là những khóm lục bình con rồi cũng sẽ tiếp tục trổ bông. Dù đường đời có nhiều gian nan, nguy khốn cũng phải ráng sức vượt qua để làm rạng danh con Hồng, cháu Lạc”

Vì không phải là một nhà phê bình, nên tôi không nói về hình thức, nội dung của tự truyện “Kiếp Lục Bình”, nhưng tôi tin rằng khi cầm quyển sách trên tay và đọc xong, mọi người sẽ hài lòng. Cho nên, với tôi, tôi nghĩ mỗi gia đình người Việt nên có một quyển trong tủ sách gia đình mình, để chúng ta cùng nhận ra giá trị nghị lực phi thường của người phụ nữ VN. Trong đó thân phận người đàn bà trong vai trò làm vợ, làm mẹ và làm một đứa con yêu của đất nước không phải là điều dễ dàng. Và cuối cùng khi viết những giòng chữ này, tôi không ngại có người sẽ cho rằng tôi quá lời, mà ngược lại tôi e rằng mình không đủ ngôn ngữ để nói thay, diễn tả hết được suy nghĩ của tác giả đã uốn nắn từng chử, từng câu trong “ Kiếp Lục Bình”.

*Đặng thiên Sơn
Tháng 5 năm 2009

Chuổi dài đấu tranh và xây dựng cộng đồng của người Việt San Jose trong hai năm qua

*Đặng thiên Sơn
Từ biến cố đặt tên gì, ý nghĩa của nó ra làm sao cho một khu thương mại người Việt Nam trên đường Story, với sự ra đời của Phong Trào Cử Tri San Jose Đòi Dân Chủ, của Ủy Ban Bãi Nhiệm Nghị Viên Madison, của Vụ kiện Brown Act rồi đến tổ chức mang tên Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali, là một chuổi dài đấu tranh nhọc nhằn và xây dựng cộng đồng của người Việt tại thành phố San Jose. Những việc làm của các tổ chức nói trên theo thời gian được tuần tự giải quyết, đã chứng minh khả năng làm việc của họ, với sự yểm trợ nồng nhiệt, tích cực của đồng hương. Kết quả của mỗi hoạt động khác nhau, nhưng đã nói lên được sự đoàn kết, sự hy sinh và sự quyết tâm của cả tập thể người Việt trong vùng đối với hiện tượng “quỷ quái” Madison Nguyễn.
Nhìn chung, dựa trên mức độ nhận thức của từng cá nhân và điều kiện sẳn có thì sự đóng góp tài chánh, công sức, thời gian, dù ít, dù nhiều của mỗi người hiểu theo giá trị đồng đều được xem như ngang nhau. Nhưng, nếu được hiểu theo giá trị thực tế của phương pháp cân, đo, đong, đếm trong toán học thì lại khác.
Hiểu theo nghĩa toán học, thì những cá nhân trong sinh hoạt cộng đồng khi nhận thức ra việc mình đã làm được trong tổ chức mình tham gia, chỉ là một hạt cát trong bãi xa mạc thì mọi người sẽ vui vẻ, bình thản đối với sự thành, bại. Vì “Thua keo này, ta bày keo khác”. Nhưng khi nghĩ rằng cần phải đong, đo, cân, đếm để tính hơn, tính thua và kể lễ công lao thì vấn đề buồn, vui trong nội bộ sẽ không tránh khỏi.
Theo sự sắp đặt của tạo hóa thì chỉ có một vũ trụ, một không gian. Trong vũ trụ này có hàng hà sa số hành tinh. Mỗi hành tinh lớn hay nhỏ, hành tinh nào cũng nằm trong một quỷ đạo của chính mình. Nhờ quy luật này sự lộn xộn không xảy ra, không làm cho các hành tinh va chạm vào nhau.
Trong đời sống xã hội, con người có thể tự coi mình là một hành tinh vì sự kỳ diệu của mỗi cá nhân mà tạo hóa đã ban cho. Nhưng, đừng bao giờ nghĩ mình là một “tiểu vũ trụ” để sắp đặt này, nọ, bắt mọi người nghe theo.
Trong sinh hoạt cộng đồng, nếu ai cũng cho rằng sự đóng góp của mình nhiều hơn, trội hơn và ý kiến phải bình đẳng tuyệt đối trong quan hệ làm việc thì không có hai chữ “hệ thống” của một tổ chức. Nói một cách khác, khi làm việc cộng đồng, nếu ai cũng chủ quan cho rằng mình là “tiểu vũ trụ”, thì trong phạm của một cơ chế nhỏ bé các “tiểu vũ trụ” đụng nhau là điều không tránh khỏi.
Với danh xưng Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại lưu vong, các hoạt động của tổ chức này tự nó đã mang đặc tính tự nguyện. Những cá nhân làm việc trong các cơ chế không bị ràng buộc với bất cứ một quyền lợi nào này, là thành phần rất ít trong số trên hai triệu người Việt ở hải ngoại. Nên giá trị, ý nghĩa sự đóng góp của họ trong việc xây dựng cộng đồng, duy trì tinh thần người quốc gia chống cộng, đấu tranh để bảo vệ danh dự cộng đồng là những việc làm cao quí, thiết nghĩ khi phê phán chúng ta phải dè dặt, thận trọng.

Nếu mọi người góp công, góp của vào việc chung, ai cũng đòi hỏi những người lãnh đạo tổ chức quần chúng “ nên làm thế này, nên làm thế kia…” hay “phải như vầy mới đúng, làm như vậy là sai…” thì có lẽ cho đến ngày nay không có danh xưng Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại, vì nó đã tan rả lâu rồi. May mà trong cộng đồng những người “xách mé này, kia” không nhiều. Vì không có một tổ chức, đoàn thể nào có khả năng làm thỏa mãn hết ý kiến của hàng trăm người, hàng ngàn người, hàng vạn người, đặc biệt đối với vấn đề nhạy cảm là sự đóng góp tài chánh của đồng bào. Trong khi những người dám đứng ra kêu gọi và chấp nhận sự yểm trợ tài chánh của đồng hương, chắc chắn tâm hồn họ đã có sẳn sự trong sáng. Nên tôi nghĩ! Chúng ta không cần phải lo!
Là một người đã tham gia sinh hoạt trong cộng đồng nhiều năm với nhiều hình thức, tôi dễ cảm thông, tôi dễ thấy được những khó khăn các tổ chức thường gặp phải.
Không ít người đã lầm lẫn không phân biệt được khi đem so sánh việc làm của một Hội Ái Hữu của tỉnh này, Hội Ái Hữu của lực lượng kia, hay của Tổ chức A, của Đảng phái B, với các hoạt động của Ban Đại Diện Cộng Đồng, hoạt động của Phong Trào Cử Tri San Jose Đòi Dân Chủ, hoạt động của Ủy Ban Bãi Nhiệm nghị viên Madison, việc đeo đuổi Vụ kiện Brown Act hay sự ra đời của Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali.
Nếu mọi nhìn thấy được sự hoạt động của các tổ chức Hội đoàn, Đảng phái chỉ là những hoạt động có tánh cách “cục bộ”, tương thân, tương trợ, so với hoạt động của Ban Đại Diện, Phong Trào Cử Tri Đòi Dân Chủ, Vụ kiện Brown Act, Recall Madison, Liên Đoàn Cử Tri Người Việt là những hoạt động rộng lớn mang tánh cách “quảng đại quần chúng” là hai hệ thống tổ chức khác nhau, thì mới nhận ra được những khó khăn trăm bề trong việc điều hành khi thiếu những phương tiện tài chánh căn bản tối thiểu. Khi nhận ra được như vậy, thì mọi người mới thấy được sự đóng góp của mình thật nhỏ nhoi so với tâm huyết, thiện chí của những người chịu đứng ra làm việc cộng đồng. Nói theo thuyết nhà Phật thì “công đức” của họ “vô lượng”.
Vì thấy và hiểu được giá trị của từng việc làm, từng sự hy sinh của những người gánh vác việc chung tôi tự nghĩ mình sẽ có lỗi với họ nếu nghi ngờ về lập trường đấu tranh và tư cách thiếu trong sạch của họ trong vấn đề chi tiêu tiền quyên góp được của đồng bào. Chẳng những vậy còn xúc phạm đến danh dự của họ, là những người tuy chúng ta không nói ra nhưng ai cũng hiểu đó là… mặt mũi của cộng đồng, là … danh dự của cộng đồng.
Tôi tin rằng đa số những người thường có mặt trong các buổi sinh hoạt cộng đồng, đóng góp tiền bạc cho sinh hoạt cộng đồng đều muốn cộng đồng chúng ta mỗi ngày mỗi lớn mạnh, vững vàng để được chính quyền địa phương và các sắc dân bạn nể trọng. Trong các buổi sinh hoạt này chắc chắn không tránh khỏi sự trà trộn của bọn Việt cộng hoạt động tình báo tại hải ngoại, của bọn Việt gian đón gió, trở cờ. Vì đó là những cơ hội để bọn chúng đi tìm hiểu việc làm của chúng ta, là cơ hội bọn chúng đi bỏ nhỏ, đi rỉ tai, để gây hoang mang trong lòng người quốc gia nhẹ dạ.
Trong phạm vi của một buổi hội họp, bàn bạc, người ta thường đưa ra những ý kiến bao hàm sự nghịch lý lẫn thuận lý. Ý kiến được đưa ra là điều kiện cần trong sinh hoạt dân chủ. Nhưng những ý kiến nghịch lý thường không được mọi người chấp nhận, vì thiếu điều kiện đủ là những chi tiết chứng minh cần thiết . Do đó, để bảo vệ những điều nghịch lý của mình người nêu ra chỉ còn cách đi bỏ nhỏ, rỉ tai người chung quanh để tìm đồng minh. Bọn tình báo Việt Cộng lợi dụng mâu thuẩn này để gây xáo trộng cộng đồng.
Hiện nay có những luồng gió độc đang thổi vào các hoạt động của cộng đồng người Việt quốc gia tại San Jose, như Ban Đại Diện Cộng Đồng VN Bắc Cali của ông Nguyễn Ngọc Tiên có làm được việc gì ích lợi cho đồng hương đâu mà cứ bầu tới, bầu lui làm chi cho mất công, tốn của; như vụ kiện Brown Act của ông Luật sư Đỗ Văn Quang Minh, Tiến sĩ Lê Hữu Phú, cô Trina Nguyễn có đi tới đâu đâu mà cứ kiện tới kiện lui để xin tiền đồng bào; như Liên Đoàn Cữ Tri của Luật sư Ngô Văn Tiệp, Thomas Nguyễn, Lê Lộc, Hồ Vũ, Lưu Phương, Bùi Sơn, Braley, Bảo Anh… vì thua me nên gở bài cào để moi tiền thêm của đồng bào nhẹ dạ vân vân và vân vân. Những kẻ đang phù mỏ dùng ống đu đủ để thổi những luồn gió độc vào cộng đồng người Việt quốc gia là ai, chắc mọi người đã nhìn thấy. Bên cạnh đó còn có luận điệu ru ngủ “thôi thì dĩ hòa vi quí, cũng là người Việt với nhau cả mà…”. Nhưng tôi tin rằng chúng ta không thể “dĩ hòa vi quí” với một người đại diện đã khinh miệt cả người già lẫn người trẻ, và vì quyền lợi cá nhân bỏ mặc nguyện vọng chính đáng của cử tri mình.
Để chấm dứt câu chuyện, tôi xin kể lại một, hai giai thoại giữa Khổng Tử và Lão Tử trong bộ Sử Ký của Tư Mã Thiên để những người Việt quốc gia chân chính cùng chiến tuyến, đang đấu tranh cho lẽ phải, cho danh dự cộng đồng cùng nhau suy ngẫm:
“Không Tử khi qua Chu, đến gặp Lão Tử để hỏi về Lễ, Lão Tử trả lời: “Những người ông nói đó, thịt xương đều đã nát cả rồi, chỉ còn lại lời nói của họ thôi. Vả lại người quân tử gặp thời thì ngồi xe ngựa, không gặp thời thì đội nón lá mà đi chân không. Tôi nghe nói người đi buôn thì hay dấu kỹ vật quí, coi bề ngoài như không thấy gì; người quân tử đức cao thì dung mạo bề ngoài như ngu độn. Ông nên bỏ cái khí kiêu căng, cái lòng đa dục, cái vẻ hăm hở cùng cái chí quá hăng của ông đi, những cái đó không có ích gì cho ông đâu. Tôi chỉ khuyên ông có vậy thôi.”
Khổng Tử về, gặp các môn sinh nói: “Loài chim ta biết nó bay được; loài cá ta biết nó lội được; loài thú, ta biết nó chạy được. Chạy thì ta dùng lưới để bẩy. Lội thì ta dùng câu để bắt. Bay thì ta dùng tên để bắn. Đến loài rồng cỡi gió mây mà lên trời thì ta không sao biết được.Hôm nay ta gặp ông Lão Tử, ông là con rồng chăng?”.
Cũng trong Bộ Sử Ký của Tư Mã Thiên chép lại lời Lão Tử khuyên tánh ngạo mạn của Khổng Tử như sau: “Tôi nghe nói người giàu sang tiển nhau bằng tiền bạc, người nhân hậu tiển nhau bằng lời nói. Tôi không phải là người giàu sang, mạn phép tự coi là người nhân mà tiển ông bằng câu này: Kẻ thông minh và sâu sắc thì khó sống vì ham phê bình người; kẻ giỏi biện luận, biết nhiều thì nguy tới thân vì hay nêu cái xấu của người. Kẻ làm con và kẻ làm tôi đều không có gì để giữ mình cả.” (Trong Lão Tử, Đạo Đức Kinh của tác giả Nguyễn Hiến Lê).
Đặng thiên Sơn
14 tháng 5/ 2009

Tâm Thư của Phong Trào Quốc Dân Xóa Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh

Tâm Thư
của Phong Trào Quốc Dân Xóa Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh
về tội ác của tập đoàn CSVN
Kính thưa toàn thể đồng bào Quốc nội và Quốc ngoại,
Trong tinh thần hun đúc của giòng giống Rồng Tiên, Phong Trào Quốc Dân Xóa Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh (Nô Hồ) đã được thành lập ngày 29/12/1991 tại thành phố San Jose, miền bắc tiểu bang California, Hoa Kỳ. Trong nhiều năm qua Phong trào đã ra tuyên cáo, phát hành Bạch Thư vạch trần tội ác của quốc tặc Hồ Chí Minh và đảng CSVN trước công luận quốc tế.
Kính thưa đồng bào,
Từ khi chiếm được miền Bắc VN và cho tới nay Hồ Chí Minh và tập đoàn phản dân, hại nước CSVN đã cắt đất, dâng biển của tổ tiên cho Tàu Cộng để được vinh thân phì gia liên tục như: Năm 1958, Phạm văn Đồng ký văn bản thừa nhận hai quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa thuộc chủ quyền Tàu Cộng. Năm 1999, Lê khả Phiêu ký văn bản thừa nhận biên giới Tàu Cộng lấn sâu vào lãnh thổ VN vượt qua Ải Nam Quan trên 15 ngàn ký lô mét vuông. Năm 2000, Lê Khả Phiêu một lần nữa ký Hiệp Định Biên Giới và Lãnh Hải thừa nhận chủ quyền của Tàu Cộng lấn thêm mấy chục ngàn hải lý vùng biển Vịnh Bắc Việt. Và đến nay năm 2009, Nguyễn tấn Dũng lại ký văn thư thừa nhận chủ quyền của Tàu Cộng trên hàng chục ngàn kí lô mét vuông vùng đất Tây Nguyễn để khai thác Bauxite phá hủy môi sinh của đất nước.
Phong Trào ý thức được từ lòng nhân hòa của Mẹ Âu Cơ, nên long trọng phát động chiến dịch mang tên Mẹ Dân Tộc gởi tới tất cả đồng bào lời kêu gọi tha thiết nhất để chung tay hoàn thành nhiệm vụ lịch sử trong giai đen tối do tập đoàn lãnh đạo CSVN gây ra gồm những tên như: Nông Đức Mạnh, Lê Hồng Anh, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết, Trương Tấn Sang, Nguyễn Phú Trọng, Phạm Gia Khiêm, Phùng Quang Thanh, Trương Vĩnh Trọng , Lê Thanh Hải, Nguyễn Sinh Hùng, Nguyễn Văn Chi, Hồ Đức Việt, Phạm Quang Nghị.
Phong Trào Quốc Dân Xoá Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh xin gởi Tâm Thư này tới đồng bào được chia làm hai phần gồm Núi Cao gởi về đồng bào quốc nội và Biển Rộng gởi tới đồng bào hải ngoại như sau:
Núi Cao biểu tượng cho nguồn gốc Mẹ là Tiên, Phong Trào xin gởi đến đồng bào quốc nội những đề nghị sau đây:
- Xin đồng bào không phân biệt tôn giáo, sắc tộc, giai cấp, tổ chức chính trị hãy đứng lên lấy lại quyền dân bằng hình thức tự mình bỏ phiếu qua ngôn ngữ, hành động để bày tỏ sự Xóa Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh cũng như phủ nhận bạo quyền CSVN hiện nay.
- Xin đồng bào tích cực dùng mọi phương tiện có được để biểu lộ ý muốn của toàn dân như: có phấn thì dùng phấn, có than thì dùng than... gạch bỏ mọi hình ảnh vết tích Hồ Chí Minh và viết các khẩu hiệu chống tập đoàn Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết, Nông Đức Mạnh ở khắp nơi trong nước trước viễn ảnh xâm thực của Tàu Cộng phát xuất từ Tây Nguyên.
- Xin đồng bào xé ảnh Hồ Chí Minh, gạch mặt bọn Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết, Nông Đức Mạnh trên sách báo và xé cờ đỏ sao vàng vứt ra đường... Dùng mọi sáng kiến cá nhân, tổ chức để đóng góp vào mục tiêu chung là Xóa Bỏ Chế Độ CSVN. Hô hào, rĩ tai hưởng ứng lời kêu gọi biểu tình tại gia của Hoà Thượng Thích Quảng Độ và đình công, bãi thị.

- Đối với Công an, Bộ đội, Phong Trào Quốc Dân Xóa Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh kêu gọi các bạn hãy quay về với Mẹ Việt Nam tức toàn dân để chung tay làm lại lịch sử trước nguy cơ kẻ thù truyền kiếp của dân tộc là Tàu Cộng đang âm mưu thôn tính VN. Các bạn hãy hợp tác với toàn dân trong chiến dịch Âu Cơ bằng cách trực tiếp xóa bỏ các dấu tích Hồ Chí Minh, hay gián tiếp làm lơ để dân chúng thực hiện những khẩu hiệu kêu gọi mọi giới đồng bào vùng lên lật đổ tập đoàn CSVN bán nước cầu vinh. Và ít nhất là cùng đồng bào hãy nhắc tên Phong Trào Quốc Dân Xóa Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh tức Nô Hồ, thì tự cái tên này đã mang trọn ý nghĩa chống chế độ Cộng Sản Việt Nam rồi.
- Đối với các cấp lãnh đạo CSVN, Phong Trào kêu gọi cả tập đoàn này phải ý thức về làn gió Dân Chủ là sức mạnh của thời đại nên chấm dứt sự ngoan cố, tham lam, ích kỷ để tự động giải tán. Các cấp lãnh đạo CSVN hãy lựa chọn việc giải tán đảng CSVN như một giải pháp ôn hòa để tránh các khó khăn khủng khiếp cho Dân Tộc Việt Nam, và cho chính cá nhân mình. Các cá nhân lãnh đạo CSVN nên chọn lối thoát an toàn là tìm cách lưu vong ra nước ngoài để trao lại quyền hành cho toàn dân. Các cá nhân lãnh đạo CSVN nên thức tỉnh để hiểu rõ rằng không còn thời giờ để trì hoãn nhằm nắm giữ quyền bính lâu hơn nữa, và càng lầm lẫn khi cấu kết với Tàu Cộng. Quí vị phải ý thức rằng nếu còn cố ở lại sẽ gặp nguy hiểm cho tính mạng cá nhân, như gương đã thấy ở Lỗ Ma Ni năm 1991, Nam Tư 1992, vì tức nước sẽ vở bờ trước làn sóng phẩn nộ của toàn dân trong và ngoài nước.
Biển Rộng biểu tượng cho nguồn gốc của Cha là Rồng, Phong Trào xin gởi đồng bào ở khắp nơi trên thế giới, tức đồng bào Hải ngoại các đề nghị sau đây:
- Xin đồng bào dùng ảnh hưởng cá nhân, tổ chức, đoàn thể của mình để vận động với các quốc gia mình đang sống hổ trợ cho công cuộc Cách Mạng Dân Chủ của Dân Tộc Việt Nam. Hãy tích cực tham gia đông đảo mọi cuộc biểu tình để giương cao lá cờ chính nghĩa màu vàng ba sọc đỏ mỗi khi có phái đoàn VC xuất hiện nơi địa phương mình cư trú. Dặn dò thân nhân vì hoàn cảnh nào đó về VN hãy thông báo cho mọi người biết âm mưu thôn tính VN của Tàu Cộng, chuẩn bị tư tưởng để sẳn sàng tham gia vào cuộc Tổng Nổi Dậy do các lực lượng đấu tranh cho dân chủ trong nước khởi xướng.
- Xin đồng bào tìm kiếm và phát giác các dấu tích của Hồ Chí Minh, của CSVN ở nước ngoài từ tượng đài, các tên đường, bảng tên, sách vở... và vận động với mọi chính quyền ở các địa phương đồng bào đang sống nhằm yêu cầu được phép xóa bỏ, ngay cả trong các thư viện và trường học.
- Xin đồng bào giải thích với các bạn bè ngoại quốc biết rõ, rằng Hồ Hồ Chí Minh chỉ là một kẻ xảo trá, gian ác cũng như đảng CSVN là một tập đoàn bạo ngược, ăn cướp đang còn thống trị tại Việt Nam.
Phong Trào tin tưởng rằng các mục tiêu và phương cách hành động đã nêu ra rất cụ thể, giản dị mà đồng bào quốc nội, hải ngoại đều có thể dễ dàng thực hiện được. Sự Thành công sẽ đến chính là kết quả đoàn kết của toàn dân Việt Nam trước nhiệm vụ làm lại lịch sử. Chắc chắn nước Việt Nam thân yêu của chúng ta sẽ được giải phóng khỏi ách thống trị độc tài gian ác của Việt Cộng, để gia nhập vào giòng sống của nhân loại trong thời đại này.
Trân trọng kính chào toàn thể đồng bào.
Làm tại San Jose, ngày 6 tháng 05 năm 2009
Ban Thường Vụ Phong Trào Quốc Dân Xóa Bỏ Huyền Thoại Hồ Chí Minh tức Nô Hồ

Chủ tịch: Đặng thiên Sơn
Phó Chủ tịch Nội vụ: Nguyễn thiếu Nhẫn
Phó Chủ tịch Ngoại vụ: Trần minh Xuân
Tổng Thư Ký: Kiêm Ái