•Đặng thiên Sơn
Phải nói rằng thành phố San Jose miền Bắc Cali, Hoa Kỳ không hổ danh là Thủ Đô Chính Trị của người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản tại hải ngoại. Những sinh hoạt đa dạng và nhiều màu sắc của người Việt tại đây, đã nói lên danh xưng này.
Thật vậy, trong hơn 30 năm qua, kể từ ngày định cư tại San José người Việt đã ra sức xây dựng thành một cộng đồng Việt Nam có nét đặc thù độc đáo, riêng biệt so với các sắc dân khác. Trong sự hài hòa, ngoài việc biết ơn phần đất đã cưu mang mình bằng cách góp phần tích cực vào sự phát triển kinh tế, họ còn thể hiện tinh thần không quên đồng bào đau khổ tại quê nhà. Và đặc biệt hơn vì lý tưởng tự do, họ đã bền bỉ đóng góp tâm huyết vào việc đấu tranh cho một nước Việt Nam tự do không cộng sản. Ý chí này, quyết tâm này, đã làm cho bọn Việt Cộng tại Tòa Lãnh Sự ở San Fransico điên đầu, nhức óc.
Nếu New York được gọi là thành phố lớn, trù phú nằm về phía đông của Hoa Kỳ, thì về phía tây thành phố San Fransico nằm bên này bờ Thái Bình Dương là tiêu biểu. Với vị trí thuận lợi New York và San Fransico, đã trở thành hai thành phố có nền kinh tế và chính trị quan trọng nhứt, nhì của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ.
Thành phố San Fransico cách xa San Jose 50 dậm về hướng bắc, là thành phố đã được hầu hết các quốc trên thế giới chọn là nơi đặt Tòa Đại Sứ, Tòa Lãnh Sự đặc trách các tiểu bang miền Tây Hoa Kỳ. Tập đoàn Cộng Sản Việt Nam hại dân, bán nước cũng không ngoài sự chọn lựa này.
Một trong những đơn vị của tòa cao ốc tọa lạc tại số 1700 đường California, San Fransico đã trở thành hang “Bắc Pó” của Việt Cộng tại hải ngoại. Việt Cộng đã chọn nơi đây làm “mật khu” để chỉ huy mọi hoạt động của chúng tại tiểu bang Cali - Tiểu bang có người Việt cư ngụ đông đảo nhứt hải ngoại.
Tòa Lãnh Sự Việt Cộng tại SF trong những năm vừa qua đã nhiều lần chỉ thị cho tay sai và bọn Việt gian đón gió trở cờ ngăn chận nghị quyết cờ vàng từ Nam cho tới Bắc California. Đặc biệt tại San Fransico vào năm 2004, khi ông Willie Brown làm Thị Trưởng và tại San Jose năm 2005, vào thời ông Ron Gonzales làm thị trưởng. Nhưng nọi nỗ lực ngăn chận này của Việt Cộng và Việt Gian đã bị cộng đồng ngừời Việt quốc gia tại hai miền Nam Bắc Cali đánh bại.
Từ ngày Việt Cộng thiết lập quan hệ ngoại giao với Hoa Kỳ và đặt Tòa Lãnh Sự tại thành phố S.F. Bọn chúng đã đón nhận không biết bao nhiêu cuộc biểu tình của người Việt quốc gia tố cáo trước công luận quốc tế về sự cai trị dã man, độc tài của chế độ. Những cuộc biểu tình phối hợp giữa các thành phố như Oakland, Stockton, Livermore, Modesto, Sacramento v.v… Số lượng tham dự từ vài trăm đến một, hai ngàn người. Nhưng, đông đảo nhứt vẫn xuất phát từ thành phố San Jose.
Mặc dù chịu ảnh hưởng quấy phá nặng nề trực tiếp phát xuất từ Tòa Lãnh Sự Việt Cộng tại SF, nhưng cộng đồng Người Việt tại San José trong hơn ba mươi năm qua vẫn một lòng trung thành với lý tưởng quốc gia. Người Việt tại San Jose, với căn cước tỵ nạn chính trị, họ đã đoàn kết thành bức tường đồng ngăn chận và anh dũng bẻ gẫy âm mưu xâm nhập, khống chế cộng đồng VN của Việt Cộng. Điển hình nhứt CDVN San Jose đã phá vở âm mưu ngăn chận nghị quyết cờ vàng, âm mưu chống cái tên Little Sàigòn cho một khu thương mại người Việt vừa qua của bọn tay sai, thân cộng.
Bất cứ ở một phương diện nào cũng vậy, nếu chúng không biết thay đổi thì sẽ dậm chân tại chỗ. Sự dậm chân đồng nghĩa với thụt lùi khi thời gian mỗi ngày cứ đi tới. Khi dậm chân đứng một chỗ, người ta sẽ không thấy được sự phân biệt lớn của vũ trụ. Và cứ mãi ngồi hoài ở hàng ghế đầu trong hội trường, người ta sẽ không thấy được những gì xảy ra ở phía sau.
Sau việc bãi nhiệm bà nghị viên bất xứng tại khu vực 7 bất thành, nếu không có sự tái cấu trúc hoạt động cộng đồng với sự tham gia của thế hệ trẻ, thì sẽ không có Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali ra đời. Nếu không có Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali chưa chắc có Ngày Cộng Đồng với những sinh hoạt đầy ý nghĩa của nó. Đây là sự thật khó phủ nhận
Thành phần nhân sự điều hành LĐCTNV/BCL là những người trẻ thuộc thế hệ thứ hai. Thế hệ thứ hai vừa được trang bị một tinh thần quốc gia dân tộc, vừa được trang bị một kiến thức dồi dào, đã cho thấy cộng đồng VN hải ngoại đang mở ra một chân trời mới. Chân trời này được thể hiện trong Ngày Cộng Đồng 23/8, với sự có mặt của các Bác Sĩ, Nha sĩ, Dược sĩ giúp khám bịnh và hướng dẫn chăm sóc sức khỏe cho đồng hương.
Xây dựng cộng đồng như chăm sóc vườn cây ăn trái, một vườn hồng, một bãi cỏ. Thứ cây cỏ nào cũng có gốc và rễ. Nếu không có gốc, có rễ thì cây, cỏ sẽ không phát triển và đứng vững trước phong ba, bảo táp. Ngày Cộng Đồng 23/8, chắc chắn vĩnh viễn sẽ là ngày truyền thống, đánh đấu một bước tiến trong việc xây dựng cộng đồng. Đây là hình ảnh của sự đoàn kết, phối hợp hai thế hệ của người Việt quốc gia hải ngoại.
Trong hai năm gần đây, từ những diễn biến Phong Trào Cử Tri SJ Đòi Dân Chủ đấu tranh cho tên Little Sàigòn, việc bãi nhiệm một nghị viên bất xứng, sự ra đời của LĐCTNV/BCL, đến Ngày Cộng Đồng và những việc làm của các tổ chức người Việt quốc gia với chương trình phát thanh của Huỳnh Hớn đài AM 1430, Hạ Vân đài AM 1500 phải là những gáo nước lạnh tạt vào mặt bọn Việt Cộng ác ôn tại San Fransico. Nhìn ra được như vậy, chúng ta mới tự hào về sự can trường, bất khuất của người Việt quốc gia và Ngày Cộng Đồng là sự cáo tri với trời đất: “ Mẹ Việt Nam ơi! Chúng con vẫn còn đây”…
• Đặng thiên Sơn (Ngày 20 tháng 8/2009)
Wednesday, August 19, 2009
Lữa thiêng tự do: “Hải ngoại, quốc nội một lòng”
*Đặng thiên Sơn.
6 giờ chiều ngày Chủ Nhật 16 tháng 08 năm 2009 tới đây, trong khuôn viên khu thương xá Lion Plaza tọa lạc tại ngã tư đường Tully và King Rd thành phố San Jose. Một chương trình văn nghệ đấu tranh với chủ đề: Lữa thiêng tự do: “hải ngoại, quốc nội một lòng” sẽ được diễn ra.
Với chủ đề của nó, đã cho thấy người Việt sống lưu vong tại hải ngoại vẫn luôn nặng lòng với tổ quốc và không quên đồng bào đau khổ tại quê nhà. Đây không phải là lần đầu tiên, mà từ lâu, kể từ ngày gạt nước mắt ra đi người Việt hải ngoại đã liên tục thể hiện tinh thần “Một con ngựa đau, cả tàu không ăn cỏ”.
Lữa thiêng tự do: “hải ngoại, quốc nội một lòng” là một chương trình văn nghệ tự phát, được hai đài phát thanh Việt Nam AM1430 và Việt Nam Bắc Cali AM1500 ông Huỳnh Hớn và của cô Hạ Vân, phối hợp với nhiều đoàn thể quốc gia và các cơ quan truyền thông, báo chí trong vùng đứng ra tổ chức.
Mục đích của chương trình văn nghệ, là thắp lên ngọn lữa hồng để sưởi ấm lòng và hổ trợ tinh thần đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền và tự do tôn giáo của đồng bào quốc nội. Đặc biệt, để chia sẽ những khổ đau tủi nhục mà đồng bào giáo dân, các vị linh mục nhà thờ Tam Tòa thuộc thị xã Đồng Hới, giáo phận Vinh tỉnh Quảng Bình đã gánh chịu dưới sự đàn áp sắt máu, man rợ của chính quyền Việt Cộng trong những ngày cuối tháng 7 vừa qua.
Đối với cuộc đàn áp giáo dân Tam Tòa của nhà cầm quyền Việt Cộng. Không phải chỉ riêng người Việt tỵ nạn Cộng Sản tại thành phố San Jose, miền bắc tiểu bang California lên tiếng hiệp thông cầu nguyện. Mà hầu như người Việt Nam hải ngoại khắp năm châu, bốn bể bất kể là Lương hay Giáo mọi người điều xót xa, đau lòng, phẩn nộ, cực lực lên án trước công luận quốc tế về hành động dã man, bạo ngược của tập đoàn Việt Cộng.
Để lừa gạt giáo dân, , che mắt ký giả ngoại quốc , che mắt các ngoại giao đoàn, bịt mắt dư luận thế giới . Tập đoàn thống trị Việt Cộng đã dở trò hèn hạ bằng cách cho bọn tay sai là lũ côn đồ, cán bộ, bộ đội và gia đình chúng giả dạng trà trộn vào hàng ngủ giáo dân. Bọn vô thần này đã chưởi bới phụ nữ, trẻ em, và người già cả. Bọn đầu trâu mặt ngựa này, đã cố tình gây nên cảnh náo loạn để công an Việt Cộng ra mặt lấy cớ đánh đập, bắt giam những người vô tội. Với mục đích bịt miệng, ngăn chận những thỉnh nguyện chính đáng của giáo dân Tam Tòa. Đây là thủ đoạn vừa ăn cướp vừa la làng của Việt Cộng lưu manh. Là hành động ném đá dấu tay của bọn VC bán nước cầu vinh. Ngoài ra chúng còn trắng trợn cưỡng chiếm thánh giá của nhà thờ. Biểu tượng của lòng tin. Thái độ của chúng đã xúc phạm trầm trọng đến niềm tin thiêng liêng của con người.
Cuộc đàn áp tôn giáo tại Tam Tòa, Đồng Hới vào ngày 20-7-200.9, đã làm mọi người ngẫng ngơ, bàng hoàng đến rơi lệ. Không một người Việt hải ngoại nào không cảm thấy xót xa, phẩn nộ trước sự tàn bạo mất tính người của Việt Cộng . Qua hệ thống internet người ta theo dõi tin tức và xem những hình ảnh giáo dân Tam Toà bị công an Việt Cộng quăng lên xe như ném một con thú. Nhìn hình ảnh công an Việt Cộng dùng gậy gộc, dùi cui, roi điện đánh đập người dân đến u đầu, xức tráng và ngất xỉu, không ai tránh khỏi đau lòng. Và tàn ác hơn, Việt Cộng lại nhẫn tâm đến độ không cho những nạn nhân vào nhà thương để cấp cứu, chữa trị.
Hành động của chính quyền Việt Cộng đối xử với giáo dân từ Thái Hà cho đến Tam Toà , đã cho thấy tập đòan thống trị Việt Cộng là hiện thân một loài xúc vật lên làm người mới đối xử với đồng loại như vậy. Đã chứng minh cho thế giới thấy đó là một chế độ vô thần không còn chối cãi. Chế độ vô nhân đạo này đã tạo nên một Ngày Hiệp Thông Cầu Nguyện Lịch Sử tại giáo phận Vinh.
Vào sáng ngày Chúa nhật 26/7/2009, tại nhà thờ Xã Đoài, toàn thể giáo dân đã tổ chức buổi cầu nguyện cho những giáo dân Tam Tòa người bị công an Quảng Bình đánh đập và bắt giữ. Cùng thời điểm đó tại 18 sở hạt khác trên khắp giáo phận, có gần 500 ngàn giáo dân đồng loạt hướng về Tam Toà với lời cầu nguyện. Có thể nói đây là một sự kiện trọng đại chưa hề xảy ra từ trứơc tới nay khi Việt Cộng lên cầm quyền.
Ngày hiệp thông cầu nguyện 26/7/09 vừa nói, đã thể hiện một đức tin mạnh mẽ , một thái độ kiêu hùng và ý chí can trường của giáo dân. Đây là một cái tát nẩy lửa vào mặt bạo quyền Việt Cộng. Là một thông điệp mạnh mẻ, đanh thép báo cho Việt Cộng gian ác biết rằng làm người phải có lương tri và đạo đức. Nếu không sớm thì chầy sẽ bị hủy diệt trước công lý và hòa bình.
Dưới ánh hồng rực rở của ngọn lửa thiêng. Và trong lời ca tiếng hát, cất lên từ khu thương xá Lion Plaza của người Việt hải ngoại tại San Jose trong đêm Việt Nam hải ngoại, quốc nội một lòng. Tôi xin mượn lời phi lộ của Linh Mục Gioan Baotixita Đinh Xuân Minh cư ngụ tại Đức trong bài viết “Phúc cho ai khao khát nên người công chính!” khi đề cập đến hành động dã man của VC:
“Có lẽ, không một trong quốc gia nào trên thế giới, có những cảnh tượng, một chính quyền thuê những phẩn tử côn đồ mất dạy, phục vụ cho chế độ. Công an cởi áo, mặc áo thường dân, trà trộn vào bè lũ du côn, ăn hôi. Còn cái hèn hạ xỉ nhục nào hơn cho guồng máy Công An Nhân dân?! Chỉ có trong chế độ bạo tàn bất nhân như hiện nay tại Việt Nam.
Làm sao có thể gọi được là một chính quyền, nếu chính quyền đó, thuê bọn du đãng đánh đập tu sĩ và giáo dân. Vì thế, chúng tôi luôn khẳn định rằng, nhà cầm quyền cộng sản, phải gọi là một băng đảng du côn cướp phá gian manh, mới thật đúng hiệu. Nhà cầm quyền cộng sản có khác gì một băng đảng? Không hơn không kém! Một chính quyền, nếu và chỉ nếu, chính danh, nếu chính quyền đó bắt bỏ tù những kẻ lưu manh, đánh phá người dân. Đằng này, ngược lại! Nhà nước Việt cộng nhờ vào thế lực xã hội đen để bảo vệ chế độ, thì chế độ này phải đồng hóa với thế lực đen xã hội. Bạo quyền Việt cộng đồng nhất là một chế độ lưu manh, một lũ du côn mất dạy nhất! ”
* Đặng thiên Sơn (12/8/09)
6 giờ chiều ngày Chủ Nhật 16 tháng 08 năm 2009 tới đây, trong khuôn viên khu thương xá Lion Plaza tọa lạc tại ngã tư đường Tully và King Rd thành phố San Jose. Một chương trình văn nghệ đấu tranh với chủ đề: Lữa thiêng tự do: “hải ngoại, quốc nội một lòng” sẽ được diễn ra.
Với chủ đề của nó, đã cho thấy người Việt sống lưu vong tại hải ngoại vẫn luôn nặng lòng với tổ quốc và không quên đồng bào đau khổ tại quê nhà. Đây không phải là lần đầu tiên, mà từ lâu, kể từ ngày gạt nước mắt ra đi người Việt hải ngoại đã liên tục thể hiện tinh thần “Một con ngựa đau, cả tàu không ăn cỏ”.
Lữa thiêng tự do: “hải ngoại, quốc nội một lòng” là một chương trình văn nghệ tự phát, được hai đài phát thanh Việt Nam AM1430 và Việt Nam Bắc Cali AM1500 ông Huỳnh Hớn và của cô Hạ Vân, phối hợp với nhiều đoàn thể quốc gia và các cơ quan truyền thông, báo chí trong vùng đứng ra tổ chức.
Mục đích của chương trình văn nghệ, là thắp lên ngọn lữa hồng để sưởi ấm lòng và hổ trợ tinh thần đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền và tự do tôn giáo của đồng bào quốc nội. Đặc biệt, để chia sẽ những khổ đau tủi nhục mà đồng bào giáo dân, các vị linh mục nhà thờ Tam Tòa thuộc thị xã Đồng Hới, giáo phận Vinh tỉnh Quảng Bình đã gánh chịu dưới sự đàn áp sắt máu, man rợ của chính quyền Việt Cộng trong những ngày cuối tháng 7 vừa qua.
Đối với cuộc đàn áp giáo dân Tam Tòa của nhà cầm quyền Việt Cộng. Không phải chỉ riêng người Việt tỵ nạn Cộng Sản tại thành phố San Jose, miền bắc tiểu bang California lên tiếng hiệp thông cầu nguyện. Mà hầu như người Việt Nam hải ngoại khắp năm châu, bốn bể bất kể là Lương hay Giáo mọi người điều xót xa, đau lòng, phẩn nộ, cực lực lên án trước công luận quốc tế về hành động dã man, bạo ngược của tập đoàn Việt Cộng.
Để lừa gạt giáo dân, , che mắt ký giả ngoại quốc , che mắt các ngoại giao đoàn, bịt mắt dư luận thế giới . Tập đoàn thống trị Việt Cộng đã dở trò hèn hạ bằng cách cho bọn tay sai là lũ côn đồ, cán bộ, bộ đội và gia đình chúng giả dạng trà trộn vào hàng ngủ giáo dân. Bọn vô thần này đã chưởi bới phụ nữ, trẻ em, và người già cả. Bọn đầu trâu mặt ngựa này, đã cố tình gây nên cảnh náo loạn để công an Việt Cộng ra mặt lấy cớ đánh đập, bắt giam những người vô tội. Với mục đích bịt miệng, ngăn chận những thỉnh nguyện chính đáng của giáo dân Tam Tòa. Đây là thủ đoạn vừa ăn cướp vừa la làng của Việt Cộng lưu manh. Là hành động ném đá dấu tay của bọn VC bán nước cầu vinh. Ngoài ra chúng còn trắng trợn cưỡng chiếm thánh giá của nhà thờ. Biểu tượng của lòng tin. Thái độ của chúng đã xúc phạm trầm trọng đến niềm tin thiêng liêng của con người.
Cuộc đàn áp tôn giáo tại Tam Tòa, Đồng Hới vào ngày 20-7-200.9, đã làm mọi người ngẫng ngơ, bàng hoàng đến rơi lệ. Không một người Việt hải ngoại nào không cảm thấy xót xa, phẩn nộ trước sự tàn bạo mất tính người của Việt Cộng . Qua hệ thống internet người ta theo dõi tin tức và xem những hình ảnh giáo dân Tam Toà bị công an Việt Cộng quăng lên xe như ném một con thú. Nhìn hình ảnh công an Việt Cộng dùng gậy gộc, dùi cui, roi điện đánh đập người dân đến u đầu, xức tráng và ngất xỉu, không ai tránh khỏi đau lòng. Và tàn ác hơn, Việt Cộng lại nhẫn tâm đến độ không cho những nạn nhân vào nhà thương để cấp cứu, chữa trị.
Hành động của chính quyền Việt Cộng đối xử với giáo dân từ Thái Hà cho đến Tam Toà , đã cho thấy tập đòan thống trị Việt Cộng là hiện thân một loài xúc vật lên làm người mới đối xử với đồng loại như vậy. Đã chứng minh cho thế giới thấy đó là một chế độ vô thần không còn chối cãi. Chế độ vô nhân đạo này đã tạo nên một Ngày Hiệp Thông Cầu Nguyện Lịch Sử tại giáo phận Vinh.
Vào sáng ngày Chúa nhật 26/7/2009, tại nhà thờ Xã Đoài, toàn thể giáo dân đã tổ chức buổi cầu nguyện cho những giáo dân Tam Tòa người bị công an Quảng Bình đánh đập và bắt giữ. Cùng thời điểm đó tại 18 sở hạt khác trên khắp giáo phận, có gần 500 ngàn giáo dân đồng loạt hướng về Tam Toà với lời cầu nguyện. Có thể nói đây là một sự kiện trọng đại chưa hề xảy ra từ trứơc tới nay khi Việt Cộng lên cầm quyền.
Ngày hiệp thông cầu nguyện 26/7/09 vừa nói, đã thể hiện một đức tin mạnh mẽ , một thái độ kiêu hùng và ý chí can trường của giáo dân. Đây là một cái tát nẩy lửa vào mặt bạo quyền Việt Cộng. Là một thông điệp mạnh mẻ, đanh thép báo cho Việt Cộng gian ác biết rằng làm người phải có lương tri và đạo đức. Nếu không sớm thì chầy sẽ bị hủy diệt trước công lý và hòa bình.
Dưới ánh hồng rực rở của ngọn lửa thiêng. Và trong lời ca tiếng hát, cất lên từ khu thương xá Lion Plaza của người Việt hải ngoại tại San Jose trong đêm Việt Nam hải ngoại, quốc nội một lòng. Tôi xin mượn lời phi lộ của Linh Mục Gioan Baotixita Đinh Xuân Minh cư ngụ tại Đức trong bài viết “Phúc cho ai khao khát nên người công chính!” khi đề cập đến hành động dã man của VC:
“Có lẽ, không một trong quốc gia nào trên thế giới, có những cảnh tượng, một chính quyền thuê những phẩn tử côn đồ mất dạy, phục vụ cho chế độ. Công an cởi áo, mặc áo thường dân, trà trộn vào bè lũ du côn, ăn hôi. Còn cái hèn hạ xỉ nhục nào hơn cho guồng máy Công An Nhân dân?! Chỉ có trong chế độ bạo tàn bất nhân như hiện nay tại Việt Nam.
Làm sao có thể gọi được là một chính quyền, nếu chính quyền đó, thuê bọn du đãng đánh đập tu sĩ và giáo dân. Vì thế, chúng tôi luôn khẳn định rằng, nhà cầm quyền cộng sản, phải gọi là một băng đảng du côn cướp phá gian manh, mới thật đúng hiệu. Nhà cầm quyền cộng sản có khác gì một băng đảng? Không hơn không kém! Một chính quyền, nếu và chỉ nếu, chính danh, nếu chính quyền đó bắt bỏ tù những kẻ lưu manh, đánh phá người dân. Đằng này, ngược lại! Nhà nước Việt cộng nhờ vào thế lực xã hội đen để bảo vệ chế độ, thì chế độ này phải đồng hóa với thế lực đen xã hội. Bạo quyền Việt cộng đồng nhất là một chế độ lưu manh, một lũ du côn mất dạy nhất! ”
* Đặng thiên Sơn (12/8/09)
Friday, August 14, 2009
Những Diễn Biến Đỗ Máu và Bi Kịch xãy ra trên Biển Đông
05/19/09
Tân Hoa Xã loan tin tàu Ngư Chính (số 44183) lớn nhất của tỉnh Quảng Đông lần đầu tiên tuần tra quần đảo Hoàng Sa đã tới cảng Tam Á ngày 17 tháng 5 sau chuyến hành trình 360 hải lý.
Chiếc thuyền này cùng với một thuyền Ngư Chính khác (số 44061) xuất phát từ thành phố Trạm Giang hợp thành biên đội sẽ đến hải vực "Tây Sa" vào ngày 19 tháng 5 để tiến hành hoạt động tuần tra nghề cá và bảo vệ chủ quyền.
Trước đó, theo hãng thông tấn Đức DPA từ Hà Nội hôm 18/05/09, Việt Nam đã xác nhận chuyện họ phản đối tuyên bố của Trung Quốc về việc cấm đánh cá ở nhiều vùng tại Biển Đông từ ngày 16 tháng Năm tới ngày 1 tháng Tám để tránh đánh cá quá mức. Trong khi đó theo Tân Hoa Xã, chỉ huy phụ trách tàu Ngư Chính Chu Thế Hùng cho biết tàu Ngư Chính lớn nhất Quảng Đông thuộc về tổng đội Chu Hải sẽ tuần tra quần đảo "Tây Sa" trong vòng nửa tháng. Đây cũng là lần đầu tiên chi đội Chu Hải thuộc Ngư Chính Quảng Đông tham gia tổ chức tuần tra với khu cục "Nam Hải" làm nhiệm vụ tại quần đảo "Tây Sa", và cũng là lần đầu tiên làm nhiệm vụ viễn dương ở khu vực xa nhất. Ông Chu Thế Hải đã nói với Tân Hoa Xã rằng tàu Ngư Chính 44183 là tàu có trọng tải lớn nhất của tỉnh Quảng Đông, sức bạt nước 500 tấn và di chuyển với vận tốc rất nhanh.
Hệ thống thiết bị thông tin của Ngư Chính 44183 được cho là tiên tiến so với các tàu khác, có phòng thí nghiệm và các thiết bị đo đạc chụp hình dưới đáy biển.
052309
Trong khi đó, tin từ Việt Nam cho hay có một tàu đánh cá của ngư dân Bình Chánh, Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi bị "tàu lạ đánh đắm" ngoài khơi vào tuần trước. Vụ việc được cho là xảy ra lúc 3h sáng ngày 19/5, khi tàu câu mực của người dân địa phương đang ra đánh bắt ở vùng biển Đông.
Truyền thông nhà nước nhắc đến vụ việc nhưng không nêu quốc tịch của 'tàu lạ'. Giới chức địa phương cũng không nói thêm về con tàu nước ngoài, chỉ cho biết sau cú va chạm mạnh, tất cả 26 thuyền viên bị rơi xuống biển. Các thuyền viên phải bám vào các can nhựa, phao cứu sinh để không bị chìm.
Nhưng 'tàu lạ' không dừng lại để cứu mà họ may mắn có một tàu câu mực khác của ông Bùi Đức Quang cùng quê cứu thoát. Địa điểm câu mực không được nói rõ nhưng căn cứ vào độ vĩ tuyến và kinh tuyến - (tọa độ 10'54 độ vĩ bắc, 111 độ kinh đông) - thì đây là khu vực không xa quần đảo Hoàng Sa.
052609
Ấn bản tiếng Hoa của China News Service tường thuật vào lúc 11h30 ngày 24/5, đội tuần tiễu của Trung Quốc "phát hiện" có bốn tàu nước ngoài xâm phạm hải phận. Con tàu Ngư chính mang số hiệu 44183 đã áp sát, "tiến hành kiểm tra một trong các tàu khả nghi".
Bài tường thuật nói sau một tiếng đồng hồ, người của Trung Quốc đã "khống chế chín người trên tàu" và "trục xuất tàu cá nước ngoài ra khỏi hải phận Trung Quốc". Bản tin cho biết hai chiếc tàu "tiên tiến nhất" của tỉnh Quảng Đông vào hôm 16/5 đã khởi hành về hướng quần
đảo Hoàng Sa (mà Trung Quốc gọi là Tây Sa) để cùng đi với tàu Ngư chính 311. Trước đó, hồi giữa tháng Ba, người ta biết rằng tàu Ngư chính 311 đi tới khu vực biển Hoàng Sa và Trường Sa làm nhiệm vụ tuần tiễu. Cục Ngư chính khu vực biển Đông thuộc Bộ Nông nghiệp Trung Quốc nói việc đưa tàu Ngư chính 311, nguyên thủy là tàu chiến, vào sử dụng là "tăng thêm sức mạnh mới cho việc quản lý biển ở khu vực biển rộng lớn phía nam Trung Quốc".
Trung Quốc nói nhiệm vụ của tàu 311 là hộ tống ngư dân Trung Quốc và thực hiện chủ quyền Trung Quốc đối với các đảo trên vùng Biển Đông mà họ gọi là Nam Hải. Theo bản tin mới nhất của China News Service, việc ba con tàu Ngư chính 44183, 44061 và 331 cùng phối hợp trên biển đánh dấu sự hình thành của một đội cảnh vệ bảo vệ cá lớn nhất trong lịch sử Trung Quốc.
Bản tin nói thêm tàu Trung Quốc hôm 25.5 đã quay trở về thả neo ở đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa (Trung Quốc gọi là Vĩnh Hưng), để "một khi phát hiện tàu nước ngoài xâm phạm, sẽ lập tức nhổ neo thi hành nhiệm vụ".
053009
Sau nhiều ngày tìm kiếm, chiều 30.5, gia đình của 2 nạn nhân bị mất tích trên biển đã vớt được xác người thân là Trương Minh Trí (45 tuổi), Nguyễn Văn Tâm (39 tuổi, cùng ngụ ấp 3, thị trấn Hộ Phòng, H.Giá Rai, tỉnh Bạc Liêu).
Khoảng 19 giờ ngày 26.5, tàu đánh cá BL 3221TS do anh Võ Bá Lợi (36 tuổi, thị trấn Hộ Phòng) làm thuyền trưởng, đang đánh bắt ở khu vực biển tọa độ 8 độ 27 phút vĩ bắc - 105 độ 17 phút kinh đông thì bất ngờ bị một chiếc tàu nước ngoài (không rõ quốc tịch) đâm ngang khiến tàu cá gãy đôi và chìm. Rất may sau đó chiếc tàu đánh cá CM 8054 đã phát hiện, vớt được 12 người, một chiếc tàu khác vớt được 1 người, còn 2 người (là 2 nạn nhân nói trên) mất tích... Bộ chỉ huy Biên phòng Cà Mau đang chỉ đạo các đồn biên phòng tìm tung tích chiếc tàu nước ngoài đã gây tai nạn.
060809
Tin Nghệ An - Hôm nay cũng có tin lại thêm một tàu ngư dân Việt bị 2 tàu lạ tấn công đụng bể boong tàu. Dù không nói ra nhưng ai cũng hiểu tàu lạ ở đây chính là tàu Trung cộng, sau khi nhà cầm quyền nước này đã ra lệnh cấm không cho ai ra biển đánh bắt cá từ ngày 1 tháng 6 cho đến cuối tháng 8, những tàu nào vi phạm sẽ bị đụng chìm không thương tiếc.
Báo cáo chính thức của tỉnh Quảng Ngãi cho biết tính đến nay đã có 33 chiếc tàu đánh cá Việt Nam với 373 ngư dân là bị Trung Cộng bắt. Những người này bị buộc phải nộp tiền chuộc từ 50 đến 70 ngàn Yuan tức từ 9 đến 11 ngàn đô-la mới được trả tự do. Quảng Ngãi cũng có 9 ngư dân bị tàu Trung cộng bắn chết và bị thương vào năm 2007
062609
Trung Quốc vừa thả 25 ngư dân Việt Nam sau khi giữ họ 10 ngày vì cho rằng những người này "vi phạm lệnh cấm bắt cá" nhưng 12 người khác vẫn chưa được thả.
Theo các hãng thông tấn quốc tế trích lời quan chức Việt Nam, 25 ngư dân Việt đã về nhà an toàn ở tỉnh Quảng Ngãi, hôm qua thứ Năm. Cả 37 người bị tàu Trung Quốc bắt khi đánh cá gần quần đảo Hoàng Sa vốn vẫn đang là nơi cả Trung Quốc và Việt Nam tuyên bố chủ quyền. Tháng trước, Trung Quốc đơn phương công bố lệnh cấm đánh cá đến 01/08 trong một số vùng của Biển Đông mà Bắc Kinh gọi là Nam Hải. Hồi tháng Ba, Trung Quốc cử tàu tuần tra ra vùng biển quanh các đảo đang tranh chấp. Các ngư dân Việt bị phía Trung Quốc bắt hôm 16/06 và bị giữ ở Hoàng Sa.
071609
Đâm chìm tàu cá
Truyền thông Việt Nam đã nhanh chóng đưa tin về vụ chìm tàu đánh cá hôm thứ Tư 15/07. Ông Đinh Văn Chác, Trưởng phòng Phối hợp tìm kiếm cứu nạn thuộc Trung tâm phối hợp tìm kiếm cứu nạn hàng hải Khu vực II đặt tại Đà Nẵng cho BBC biết vụ việc xảy ra vào khoảng 1 giờ 30 phút sáng. "Tàu lạ" sau khi đâm chìm tàu Việt Nam số hiệu QNg 2203 đã bỏ chạy. Ông Chác nói: "Đáng tiếc là chúng tôi nhận được thông tin hơi muộn. Tàu bị nạn trong đêm nhưng mãi tới 9 giờ 30 phút sáng chúng tôi mới được báo tin." "Rất may là cạnh đó có một tàu cá khác (số hiệu QNg 2416) đã kịp thời cứu được toàn bộ chín thuyền viên, bảy người bị thương trong đó hai người bị thương nặng, lúc đầu gần như bất tỉnh."
Ông Đinh Văn Chác cho hay trung tâm đã chuẩn bị ngay phương án đưa tàu cao tốc ra cứu nạn cho tàu, nhưng đến 11 giờ 30 "thuyền trưởng báo là sức khỏe các thuyền viên đã ổn định nên phương án này được đình chỉ". "Dự kiến chiều thứ Năm 16/07 tàu sẽ về bờ." Được biết, tàu bị tông chìm là của ngư dân Đặng Nam ở Nghĩa An, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi.
Một tàu cá khác cũng của ngư dân Quảng Ngãi đã bị "tàu lạ" tông chìm lúc lúc 3 giờ sáng ngày 19/05. Tàu QNg-95348 của ông Nguyễn Thanh Thu, xã Bình Chánh, huyện Bình Sơn, bị va chạm lật nhào trong vùng Biển Đông gần Hoàng Sa nhưng cả 26 thuyền viên may mắn thoát nạn. Các vụ đâm chìm tàu cá Việt Nam đều xảy ra trong đêm, nên danh tính tàu lạ khó xác định. Theo ông Đinh Văn Chác, vẫn chưa xác định được quốc tịch của tàu nước ngoài trong vụ ngày 19/05.
Liên quan tới vụ mới nhất, ông Chác nói "đang phối hợp với các cơ quan liên quan để tìm hướng đi". Ông cho hay lúc bị tông chìm, tàu cá của Việt Nam đang hoạt động ở vùng biển "hoàn toàn thuộc hải phận của Việt Nam, nằm giữa quần đảo Trường Sa và Quy Nhơn, cách Quy Nhơn 75 hải lý".
Tân Hoa Xã loan tin tàu Ngư Chính (số 44183) lớn nhất của tỉnh Quảng Đông lần đầu tiên tuần tra quần đảo Hoàng Sa đã tới cảng Tam Á ngày 17 tháng 5 sau chuyến hành trình 360 hải lý.
Chiếc thuyền này cùng với một thuyền Ngư Chính khác (số 44061) xuất phát từ thành phố Trạm Giang hợp thành biên đội sẽ đến hải vực "Tây Sa" vào ngày 19 tháng 5 để tiến hành hoạt động tuần tra nghề cá và bảo vệ chủ quyền.
Trước đó, theo hãng thông tấn Đức DPA từ Hà Nội hôm 18/05/09, Việt Nam đã xác nhận chuyện họ phản đối tuyên bố của Trung Quốc về việc cấm đánh cá ở nhiều vùng tại Biển Đông từ ngày 16 tháng Năm tới ngày 1 tháng Tám để tránh đánh cá quá mức. Trong khi đó theo Tân Hoa Xã, chỉ huy phụ trách tàu Ngư Chính Chu Thế Hùng cho biết tàu Ngư Chính lớn nhất Quảng Đông thuộc về tổng đội Chu Hải sẽ tuần tra quần đảo "Tây Sa" trong vòng nửa tháng. Đây cũng là lần đầu tiên chi đội Chu Hải thuộc Ngư Chính Quảng Đông tham gia tổ chức tuần tra với khu cục "Nam Hải" làm nhiệm vụ tại quần đảo "Tây Sa", và cũng là lần đầu tiên làm nhiệm vụ viễn dương ở khu vực xa nhất. Ông Chu Thế Hải đã nói với Tân Hoa Xã rằng tàu Ngư Chính 44183 là tàu có trọng tải lớn nhất của tỉnh Quảng Đông, sức bạt nước 500 tấn và di chuyển với vận tốc rất nhanh.
Hệ thống thiết bị thông tin của Ngư Chính 44183 được cho là tiên tiến so với các tàu khác, có phòng thí nghiệm và các thiết bị đo đạc chụp hình dưới đáy biển.
052309
Trong khi đó, tin từ Việt Nam cho hay có một tàu đánh cá của ngư dân Bình Chánh, Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi bị "tàu lạ đánh đắm" ngoài khơi vào tuần trước. Vụ việc được cho là xảy ra lúc 3h sáng ngày 19/5, khi tàu câu mực của người dân địa phương đang ra đánh bắt ở vùng biển Đông.
Truyền thông nhà nước nhắc đến vụ việc nhưng không nêu quốc tịch của 'tàu lạ'. Giới chức địa phương cũng không nói thêm về con tàu nước ngoài, chỉ cho biết sau cú va chạm mạnh, tất cả 26 thuyền viên bị rơi xuống biển. Các thuyền viên phải bám vào các can nhựa, phao cứu sinh để không bị chìm.
Nhưng 'tàu lạ' không dừng lại để cứu mà họ may mắn có một tàu câu mực khác của ông Bùi Đức Quang cùng quê cứu thoát. Địa điểm câu mực không được nói rõ nhưng căn cứ vào độ vĩ tuyến và kinh tuyến - (tọa độ 10'54 độ vĩ bắc, 111 độ kinh đông) - thì đây là khu vực không xa quần đảo Hoàng Sa.
052609
Ấn bản tiếng Hoa của China News Service tường thuật vào lúc 11h30 ngày 24/5, đội tuần tiễu của Trung Quốc "phát hiện" có bốn tàu nước ngoài xâm phạm hải phận. Con tàu Ngư chính mang số hiệu 44183 đã áp sát, "tiến hành kiểm tra một trong các tàu khả nghi".
Bài tường thuật nói sau một tiếng đồng hồ, người của Trung Quốc đã "khống chế chín người trên tàu" và "trục xuất tàu cá nước ngoài ra khỏi hải phận Trung Quốc". Bản tin cho biết hai chiếc tàu "tiên tiến nhất" của tỉnh Quảng Đông vào hôm 16/5 đã khởi hành về hướng quần
đảo Hoàng Sa (mà Trung Quốc gọi là Tây Sa) để cùng đi với tàu Ngư chính 311. Trước đó, hồi giữa tháng Ba, người ta biết rằng tàu Ngư chính 311 đi tới khu vực biển Hoàng Sa và Trường Sa làm nhiệm vụ tuần tiễu. Cục Ngư chính khu vực biển Đông thuộc Bộ Nông nghiệp Trung Quốc nói việc đưa tàu Ngư chính 311, nguyên thủy là tàu chiến, vào sử dụng là "tăng thêm sức mạnh mới cho việc quản lý biển ở khu vực biển rộng lớn phía nam Trung Quốc".
Trung Quốc nói nhiệm vụ của tàu 311 là hộ tống ngư dân Trung Quốc và thực hiện chủ quyền Trung Quốc đối với các đảo trên vùng Biển Đông mà họ gọi là Nam Hải. Theo bản tin mới nhất của China News Service, việc ba con tàu Ngư chính 44183, 44061 và 331 cùng phối hợp trên biển đánh dấu sự hình thành của một đội cảnh vệ bảo vệ cá lớn nhất trong lịch sử Trung Quốc.
Bản tin nói thêm tàu Trung Quốc hôm 25.5 đã quay trở về thả neo ở đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa (Trung Quốc gọi là Vĩnh Hưng), để "một khi phát hiện tàu nước ngoài xâm phạm, sẽ lập tức nhổ neo thi hành nhiệm vụ".
053009
Sau nhiều ngày tìm kiếm, chiều 30.5, gia đình của 2 nạn nhân bị mất tích trên biển đã vớt được xác người thân là Trương Minh Trí (45 tuổi), Nguyễn Văn Tâm (39 tuổi, cùng ngụ ấp 3, thị trấn Hộ Phòng, H.Giá Rai, tỉnh Bạc Liêu).
Khoảng 19 giờ ngày 26.5, tàu đánh cá BL 3221TS do anh Võ Bá Lợi (36 tuổi, thị trấn Hộ Phòng) làm thuyền trưởng, đang đánh bắt ở khu vực biển tọa độ 8 độ 27 phút vĩ bắc - 105 độ 17 phút kinh đông thì bất ngờ bị một chiếc tàu nước ngoài (không rõ quốc tịch) đâm ngang khiến tàu cá gãy đôi và chìm. Rất may sau đó chiếc tàu đánh cá CM 8054 đã phát hiện, vớt được 12 người, một chiếc tàu khác vớt được 1 người, còn 2 người (là 2 nạn nhân nói trên) mất tích... Bộ chỉ huy Biên phòng Cà Mau đang chỉ đạo các đồn biên phòng tìm tung tích chiếc tàu nước ngoài đã gây tai nạn.
060809
Tin Nghệ An - Hôm nay cũng có tin lại thêm một tàu ngư dân Việt bị 2 tàu lạ tấn công đụng bể boong tàu. Dù không nói ra nhưng ai cũng hiểu tàu lạ ở đây chính là tàu Trung cộng, sau khi nhà cầm quyền nước này đã ra lệnh cấm không cho ai ra biển đánh bắt cá từ ngày 1 tháng 6 cho đến cuối tháng 8, những tàu nào vi phạm sẽ bị đụng chìm không thương tiếc.
Báo cáo chính thức của tỉnh Quảng Ngãi cho biết tính đến nay đã có 33 chiếc tàu đánh cá Việt Nam với 373 ngư dân là bị Trung Cộng bắt. Những người này bị buộc phải nộp tiền chuộc từ 50 đến 70 ngàn Yuan tức từ 9 đến 11 ngàn đô-la mới được trả tự do. Quảng Ngãi cũng có 9 ngư dân bị tàu Trung cộng bắn chết và bị thương vào năm 2007
062609
Trung Quốc vừa thả 25 ngư dân Việt Nam sau khi giữ họ 10 ngày vì cho rằng những người này "vi phạm lệnh cấm bắt cá" nhưng 12 người khác vẫn chưa được thả.
Theo các hãng thông tấn quốc tế trích lời quan chức Việt Nam, 25 ngư dân Việt đã về nhà an toàn ở tỉnh Quảng Ngãi, hôm qua thứ Năm. Cả 37 người bị tàu Trung Quốc bắt khi đánh cá gần quần đảo Hoàng Sa vốn vẫn đang là nơi cả Trung Quốc và Việt Nam tuyên bố chủ quyền. Tháng trước, Trung Quốc đơn phương công bố lệnh cấm đánh cá đến 01/08 trong một số vùng của Biển Đông mà Bắc Kinh gọi là Nam Hải. Hồi tháng Ba, Trung Quốc cử tàu tuần tra ra vùng biển quanh các đảo đang tranh chấp. Các ngư dân Việt bị phía Trung Quốc bắt hôm 16/06 và bị giữ ở Hoàng Sa.
071609
Đâm chìm tàu cá
Truyền thông Việt Nam đã nhanh chóng đưa tin về vụ chìm tàu đánh cá hôm thứ Tư 15/07. Ông Đinh Văn Chác, Trưởng phòng Phối hợp tìm kiếm cứu nạn thuộc Trung tâm phối hợp tìm kiếm cứu nạn hàng hải Khu vực II đặt tại Đà Nẵng cho BBC biết vụ việc xảy ra vào khoảng 1 giờ 30 phút sáng. "Tàu lạ" sau khi đâm chìm tàu Việt Nam số hiệu QNg 2203 đã bỏ chạy. Ông Chác nói: "Đáng tiếc là chúng tôi nhận được thông tin hơi muộn. Tàu bị nạn trong đêm nhưng mãi tới 9 giờ 30 phút sáng chúng tôi mới được báo tin." "Rất may là cạnh đó có một tàu cá khác (số hiệu QNg 2416) đã kịp thời cứu được toàn bộ chín thuyền viên, bảy người bị thương trong đó hai người bị thương nặng, lúc đầu gần như bất tỉnh."
Ông Đinh Văn Chác cho hay trung tâm đã chuẩn bị ngay phương án đưa tàu cao tốc ra cứu nạn cho tàu, nhưng đến 11 giờ 30 "thuyền trưởng báo là sức khỏe các thuyền viên đã ổn định nên phương án này được đình chỉ". "Dự kiến chiều thứ Năm 16/07 tàu sẽ về bờ." Được biết, tàu bị tông chìm là của ngư dân Đặng Nam ở Nghĩa An, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi.
Một tàu cá khác cũng của ngư dân Quảng Ngãi đã bị "tàu lạ" tông chìm lúc lúc 3 giờ sáng ngày 19/05. Tàu QNg-95348 của ông Nguyễn Thanh Thu, xã Bình Chánh, huyện Bình Sơn, bị va chạm lật nhào trong vùng Biển Đông gần Hoàng Sa nhưng cả 26 thuyền viên may mắn thoát nạn. Các vụ đâm chìm tàu cá Việt Nam đều xảy ra trong đêm, nên danh tính tàu lạ khó xác định. Theo ông Đinh Văn Chác, vẫn chưa xác định được quốc tịch của tàu nước ngoài trong vụ ngày 19/05.
Liên quan tới vụ mới nhất, ông Chác nói "đang phối hợp với các cơ quan liên quan để tìm hướng đi". Ông cho hay lúc bị tông chìm, tàu cá của Việt Nam đang hoạt động ở vùng biển "hoàn toàn thuộc hải phận của Việt Nam, nằm giữa quần đảo Trường Sa và Quy Nhơn, cách Quy Nhơn 75 hải lý".
Wednesday, August 12, 2009
Lữa thiêng tự do: “Hải ngoại, quốc nội một lòng”
*Đặng thiên Sơn.
6 giờ chiều ngày Chủ Nhật 16 tháng 08 năm 2009 tới đây, trong khuôn viên khu thương xá Lion Plaza tọa lạc tại ngã tư đường Tully và King Rd thành phố San Jose. Một chương trình văn nghệ đấu tranh với chủ đề: Lữa thiêng tự do: “hải ngoại, quốc nội một lòng” sẽ được diễn ra.
Với chủ đề của nó, đã cho thấy người Việt sống lưu vong tại hải ngoại vẫn luôn nặng lòng với tổ quốc và không quên đồng bào đau khổ tại quê nhà. Đây không phải là lần đầu tiên, mà từ lâu, kể từ ngày gạt nước mắt ra đi người Việt hải ngoại đã liên tục thể hiện tinh thần “Một con ngựa đau, cả tàu không ăn cỏ”.
Lữa thiêng tự do: “hải ngoại, quốc nội một lòng” là một chương trình văn nghệ tự phát, được hai đài phát thanh Việt Nam AM1430 và Việt Nam Bắc Cali AM1500 ông Huỳnh Hớn và của cô Hạ Vân, phối hợp với nhiều đoàn thể quốc gia và các cơ quan truyền thông, báo chí trong vùng đứng ra tổ chức.
Mục đích của chương trình văn nghệ, là thắp lên ngọn lữa hồng để sưởi ấm lòng và hổ trợ tinh thần đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền và tự do tôn giáo của đồng bào quốc nội. Đặc biệt, là để chia sẽ những khổ đau tủi nhục mà đồng bào giáo dân, các vị linh mục nhà thờ Tam Tòa thuộc thị xã Đồng Hới, giáo phận Vinh tỉnh Quảng Bình đã gánh chịu dưới sự đàn áp sắt máu, man rợ của chính quyền Việt Cộng trong những ngày cuối tháng 7 vừa qua.
Đối với cuộc đàn áp giáo dân Tam Tòa của nhà cầm quyền Việt Cộng. Không phải chỉ riêng người Việt tỵ nạn Cộng Sản tại thành phố San Jose, miền bắc tiểu bang California lên tiếng hiệp thông cầu nguyện. Mà hầu như người Việt Nam hải ngoại khắp năm châu, bốn bể bất kể là Lương hay Giáo mọi người điều xót xa, đau lòng, phẩn nộ và cực lực lên án trước công luận quốc tế về hành động dã man, bạo ngược của tập đoàn Việt Cộng.
Để lừa gạt giáo dân, , che mắt ký giả ngoại quốc , che mắt các ngoại giao đoàn, bịt mắt dư luận thế giới . Tập đoàn thống trị Việt Cộng đã dở trò hèn hạ bằng cách cho bọn tay sai là lũ côn đồ, cán bộ, bộ đội và gia đình chúng giả dạng trà trộn vào hàng ngủ giáo dân. Bọn vô thần này đã chưởi bới phụ nữ, trẻ em, và người già cả. Bọn đầu trâu mặt ngựa này, đã cố tình gây nên cảnh náo loạn để công an Việt Cộng ra mặt lấy cớ đánh đập, bắt giam những người vô tội. Với mục đích bịt miệng, ngăn chận những thỉnh nguyện chính đáng của giáo dân Tam Tòa. Đây là thủ đoạn vừa ăn cướp vừa la làng của Việt Cộng lưu manh. Là hành động ném đá dấu tay của bọn VC bán nước cầu vinh. Ngoài ra chúng còn trắng trợn cưỡng chiếm thánh giá của nhà thờ. Biểu tượng của lòng tin. Thái độ của chúng đã xúc phạm trầm trọng đến niềm tin thiêng liêng của con người.
Cuộc đàn áp tôn giáo tại Tam Tòa, Đồng Hới vào ngày 20-7-200.9, đã làm mọi người ngẫng ngơ, bàng hoàng đến rơi lệ. Không một người Việt hải ngoại nào không cảm thấy xót xa, phẩn nộ trước sự tàn bạo mất tính người của Việt Cộng . Qua hệ thống internet người ta theo dõi tin tức và xem những hình ảnh giáo dân Tam Toà bị công an Việt Cộng quăng lên xe như ném một con thú. Nhìn hình ảnh công an Việt Cộng dùng gậy gộc, dùi cui, roi điện đánh đập người dân đến u đầu, xức tráng và ngất xỉu, không ai tránh khỏi đau lòng. Và tàn ác hơn, Việt Cộng lại nhẫn tâm đến độ không cho những nạn nhân vào nhà thương để cấp cứu, chữa trị.
Hành động của chính quyền Việt Cộng đối xử với giáo dân từ Thái Hà cho đến Tam Toà , đã cho thấy tập đòan thống trị Việt Cộng là hiện thân một loài xúc vật lên làm người mới đối xử với đồng loại như vậy. Đã chứng minh cho thế giới thấy đó là một chế độ vô thần không còn chối cãi. Chế độ vô nhân đạo này đã tạo nên một Ngày Hiệp Thông Cầu Nguyện Lịch Sử tại giáo phận Vinh.
Vào sáng ngày Chúa nhật 26/7/2009, tại nhà thờ Xã Đoài, toàn thể giáo dân đã tổ chức buổi cầu nguyện cho những giáo dân Tam Tòa người bị công an Quảng Bình đánh đập và bắt giữ. Cùng thời điểm đó tại 18 sở hạt khác trên khắp giáo phận, có gần 500 ngàn giáo dân đồng loạt hướng về Tam Toà với lời cầu nguyện. Có thể nói đây là một sự kiện trọng đại chưa hề xảy ra từ trứơc tới nay từ khi Việt Cộng lên cầm quyền.
Ngày hiệp thông cầu nguyện 26/7/09 vừa nói, đã thể hiện một đức tin mạnh mẽ , một thái độ kiêu hùng và ý chí can trường của giáo dân. Đây là một cái tát nẩy lửa vào mặt bạo quyền Việt Cộng. Là một thông điệp mạnh mẻ, đanh thép báo cho Việt Cộng gian ác biết rằng làm người phải có lương tri và đạo đức. Nếu không sớm thì chầy sẽ bị hủy diệt trước công lý và hòa bình.
Dưới ánh hồng rực rở của ngọn lửa thiêng. Và trong lời ca tiếng hát, cất lên từ khu thương xá Lion Plaza của người Việt hải ngoại tại San Jose trong đêm Việt Nam hải ngoại, quốc nội một lòng. Tôi xin mượn lời phi lộ của Linh Mục Gioan Baotixita Đinh Xuân Minh cư ngụ tại Đức trong bài viết “Phúc cho ai khao khát nên người công chính!” khi đề cập đến hành động dã man của VC:
“Có lẽ, không một trong quốc gia nào trên thế giới, có những cảnh tượng, một chính quyền thuê những phẩn tử côn đồ mất dạy, phục vụ cho chế độ. Công an cởi áo, mặc áo thường dân, trà trộn vào bè lũ du côn, ăn hôi. Còn cái hèn hạ xỉ nhục nào hơn cho guồng máy Công An Nhân dân?! Chỉ có trong chế độ bạo tàn bất nhân như hiện nay tại Việt Nam.
Làm sao có thể gọi được là một chính quyền, nếu chính quyền đó, thuê bọn du đãng đánh đập tu sĩ và giáo dân. Vì thế, chúng tôi luôn khẳn định rằng, nhà cầm quyền cộng sản, phải gọi là một băng đảng du côn cướp phá gian manh, mới thật đúng hiệu. Nhà cầm quyền cộng sản có khác gì một băng đảng? Không hơn không kém! Một chính quyền, nếu và chỉ nếu, chính danh, nếu chính quyền đó bắt bỏ tù những kẻ lưu manh, đánh phá người dân. Đằng này, ngược lại! Nhà nước Việt cộng nhờ vào thế lực xã hội đen để bảo vệ chế độ, thì chế độ này phải đồng hóa với thế lực đen xã hội. Bạo quyền Việt cộng đồng nhất là một chế độ lưu manh, một lũ du côn mất dạy nhất! ”
* Đặng thiên Sơn (12/8/09)
6 giờ chiều ngày Chủ Nhật 16 tháng 08 năm 2009 tới đây, trong khuôn viên khu thương xá Lion Plaza tọa lạc tại ngã tư đường Tully và King Rd thành phố San Jose. Một chương trình văn nghệ đấu tranh với chủ đề: Lữa thiêng tự do: “hải ngoại, quốc nội một lòng” sẽ được diễn ra.
Với chủ đề của nó, đã cho thấy người Việt sống lưu vong tại hải ngoại vẫn luôn nặng lòng với tổ quốc và không quên đồng bào đau khổ tại quê nhà. Đây không phải là lần đầu tiên, mà từ lâu, kể từ ngày gạt nước mắt ra đi người Việt hải ngoại đã liên tục thể hiện tinh thần “Một con ngựa đau, cả tàu không ăn cỏ”.
Lữa thiêng tự do: “hải ngoại, quốc nội một lòng” là một chương trình văn nghệ tự phát, được hai đài phát thanh Việt Nam AM1430 và Việt Nam Bắc Cali AM1500 ông Huỳnh Hớn và của cô Hạ Vân, phối hợp với nhiều đoàn thể quốc gia và các cơ quan truyền thông, báo chí trong vùng đứng ra tổ chức.
Mục đích của chương trình văn nghệ, là thắp lên ngọn lữa hồng để sưởi ấm lòng và hổ trợ tinh thần đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền và tự do tôn giáo của đồng bào quốc nội. Đặc biệt, là để chia sẽ những khổ đau tủi nhục mà đồng bào giáo dân, các vị linh mục nhà thờ Tam Tòa thuộc thị xã Đồng Hới, giáo phận Vinh tỉnh Quảng Bình đã gánh chịu dưới sự đàn áp sắt máu, man rợ của chính quyền Việt Cộng trong những ngày cuối tháng 7 vừa qua.
Đối với cuộc đàn áp giáo dân Tam Tòa của nhà cầm quyền Việt Cộng. Không phải chỉ riêng người Việt tỵ nạn Cộng Sản tại thành phố San Jose, miền bắc tiểu bang California lên tiếng hiệp thông cầu nguyện. Mà hầu như người Việt Nam hải ngoại khắp năm châu, bốn bể bất kể là Lương hay Giáo mọi người điều xót xa, đau lòng, phẩn nộ và cực lực lên án trước công luận quốc tế về hành động dã man, bạo ngược của tập đoàn Việt Cộng.
Để lừa gạt giáo dân, , che mắt ký giả ngoại quốc , che mắt các ngoại giao đoàn, bịt mắt dư luận thế giới . Tập đoàn thống trị Việt Cộng đã dở trò hèn hạ bằng cách cho bọn tay sai là lũ côn đồ, cán bộ, bộ đội và gia đình chúng giả dạng trà trộn vào hàng ngủ giáo dân. Bọn vô thần này đã chưởi bới phụ nữ, trẻ em, và người già cả. Bọn đầu trâu mặt ngựa này, đã cố tình gây nên cảnh náo loạn để công an Việt Cộng ra mặt lấy cớ đánh đập, bắt giam những người vô tội. Với mục đích bịt miệng, ngăn chận những thỉnh nguyện chính đáng của giáo dân Tam Tòa. Đây là thủ đoạn vừa ăn cướp vừa la làng của Việt Cộng lưu manh. Là hành động ném đá dấu tay của bọn VC bán nước cầu vinh. Ngoài ra chúng còn trắng trợn cưỡng chiếm thánh giá của nhà thờ. Biểu tượng của lòng tin. Thái độ của chúng đã xúc phạm trầm trọng đến niềm tin thiêng liêng của con người.
Cuộc đàn áp tôn giáo tại Tam Tòa, Đồng Hới vào ngày 20-7-200.9, đã làm mọi người ngẫng ngơ, bàng hoàng đến rơi lệ. Không một người Việt hải ngoại nào không cảm thấy xót xa, phẩn nộ trước sự tàn bạo mất tính người của Việt Cộng . Qua hệ thống internet người ta theo dõi tin tức và xem những hình ảnh giáo dân Tam Toà bị công an Việt Cộng quăng lên xe như ném một con thú. Nhìn hình ảnh công an Việt Cộng dùng gậy gộc, dùi cui, roi điện đánh đập người dân đến u đầu, xức tráng và ngất xỉu, không ai tránh khỏi đau lòng. Và tàn ác hơn, Việt Cộng lại nhẫn tâm đến độ không cho những nạn nhân vào nhà thương để cấp cứu, chữa trị.
Hành động của chính quyền Việt Cộng đối xử với giáo dân từ Thái Hà cho đến Tam Toà , đã cho thấy tập đòan thống trị Việt Cộng là hiện thân một loài xúc vật lên làm người mới đối xử với đồng loại như vậy. Đã chứng minh cho thế giới thấy đó là một chế độ vô thần không còn chối cãi. Chế độ vô nhân đạo này đã tạo nên một Ngày Hiệp Thông Cầu Nguyện Lịch Sử tại giáo phận Vinh.
Vào sáng ngày Chúa nhật 26/7/2009, tại nhà thờ Xã Đoài, toàn thể giáo dân đã tổ chức buổi cầu nguyện cho những giáo dân Tam Tòa người bị công an Quảng Bình đánh đập và bắt giữ. Cùng thời điểm đó tại 18 sở hạt khác trên khắp giáo phận, có gần 500 ngàn giáo dân đồng loạt hướng về Tam Toà với lời cầu nguyện. Có thể nói đây là một sự kiện trọng đại chưa hề xảy ra từ trứơc tới nay từ khi Việt Cộng lên cầm quyền.
Ngày hiệp thông cầu nguyện 26/7/09 vừa nói, đã thể hiện một đức tin mạnh mẽ , một thái độ kiêu hùng và ý chí can trường của giáo dân. Đây là một cái tát nẩy lửa vào mặt bạo quyền Việt Cộng. Là một thông điệp mạnh mẻ, đanh thép báo cho Việt Cộng gian ác biết rằng làm người phải có lương tri và đạo đức. Nếu không sớm thì chầy sẽ bị hủy diệt trước công lý và hòa bình.
Dưới ánh hồng rực rở của ngọn lửa thiêng. Và trong lời ca tiếng hát, cất lên từ khu thương xá Lion Plaza của người Việt hải ngoại tại San Jose trong đêm Việt Nam hải ngoại, quốc nội một lòng. Tôi xin mượn lời phi lộ của Linh Mục Gioan Baotixita Đinh Xuân Minh cư ngụ tại Đức trong bài viết “Phúc cho ai khao khát nên người công chính!” khi đề cập đến hành động dã man của VC:
“Có lẽ, không một trong quốc gia nào trên thế giới, có những cảnh tượng, một chính quyền thuê những phẩn tử côn đồ mất dạy, phục vụ cho chế độ. Công an cởi áo, mặc áo thường dân, trà trộn vào bè lũ du côn, ăn hôi. Còn cái hèn hạ xỉ nhục nào hơn cho guồng máy Công An Nhân dân?! Chỉ có trong chế độ bạo tàn bất nhân như hiện nay tại Việt Nam.
Làm sao có thể gọi được là một chính quyền, nếu chính quyền đó, thuê bọn du đãng đánh đập tu sĩ và giáo dân. Vì thế, chúng tôi luôn khẳn định rằng, nhà cầm quyền cộng sản, phải gọi là một băng đảng du côn cướp phá gian manh, mới thật đúng hiệu. Nhà cầm quyền cộng sản có khác gì một băng đảng? Không hơn không kém! Một chính quyền, nếu và chỉ nếu, chính danh, nếu chính quyền đó bắt bỏ tù những kẻ lưu manh, đánh phá người dân. Đằng này, ngược lại! Nhà nước Việt cộng nhờ vào thế lực xã hội đen để bảo vệ chế độ, thì chế độ này phải đồng hóa với thế lực đen xã hội. Bạo quyền Việt cộng đồng nhất là một chế độ lưu manh, một lũ du côn mất dạy nhất! ”
* Đặng thiên Sơn (12/8/09)
Sunday, August 2, 2009
Cần phải xác định quan điểm trước hiểm họa xâm lăng của Tàu Cộng
*Đặng thiên Sơn
Trong hơn 30 năm qua, hầu như người Việt hải ngoại đã “đơn thương, độc mã” đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam. Nhưng, trong những năm gần đây, nhờ những biến chuyển tình hình chính trị thế giới dù bị bưng bít, cũng đã ít nhiều ảnh hưởng đến suy nghĩ của người dân trong nước. Do đó, đã có những phản ứng nổi lên chống lại sự cai trị độc tài của nhà nước CSVN. Cao trào này được gọi là sự “phản kháng ôn hòa”.
Từ các nhà trí thức như bác sĩ, luật sư, giới trẻ như sinh viên, học sinh, thanh niên, những người dân nghèo khổ và thậm chí đến nhiều tầng lớp cán bộ, bộ đội Việt Cộng và các tu sĩ cũng đã bày tỏ thái độ đối với sự lãnh đạo khắt nghiệt, phi dân chủ của tập đoàn Việt Cộng gian ác.
Sự phản kháng ôn hòa có mức độ từ những Thỉnh Nguyện Kêu Cứu, Kêu Oan tới những bài viết chỉ trích sự cai trị độc đoán, buôn dân, bán nước. Đi xa hơn nữa, người dân còn dám căng biểu ngữ, tụ tập hàng trăm người biểu tình trước các cơ quan công quyền từ Sài Gòn ra tới Hà Nội yêu cầu giải quyết việc họ bị chính quyền địa phương cướp đất, cướp nhà. Thanh niên, sinh viên, học sinh đã mạnh dạn biểu tình trước tòa đại sứ Tàu Cộng lên tiếng phản đối, tố cáo Tàu Cộng chiếm đất, chiếm biển của Việt Nam. Và hàng trăm ngàn giáo dân giáo phận Vinh xuống đường để cầu nguyện cho Công lý, Hoà bình. Đây là những sự kiện mà trong mấy chục năm qua chưa hề xảy ra.
Những tiếng nói đấu tranh đòi tự do tôn giáo của LM. Nguyễn văn Lý, của Hòa thượng Quảng Độ, và đòi quyền làm người của BS. Nguyễn đan Quế, LS. Lê chí Quang, BS. Phạm hồng Sơn, LS. Nguyễn văn Đài, LS. Lê công
Định, LS. Lê thị Công Nhân, nhà báo Nguyễn vũ Bình, nhà văn Trần khải Thanh Thủy v.v… đều bị Việt Cộng bịt miệng bằng cách bắt bỏ tù và kết án nhiều năm. Những người dân, sinh viên, học sinh xuống đường đòi công lý, đòi chủ quyền đất nước thì bị công an đánh đập, gây thương tích đỗ máu thật là tàn bạo.
Kết quả các sự phản kháng dù có thế nào đi nữa, cũng đã thổi một luồn sinh khí mới vào sinh hoạt đấu tranh chống cộng của người Việt hải ngoại. Người Việt hải ngoại cảm thấy không còn cô đơn, vì đã có những người đồng hành trong nước.
Sự phản kháng trong nước tuy không mạnh mẻ, nhưng đã chứng tỏ người dân không còn sợ Việt Cộng như trước kia. Điều này đã dấy lên niềm tin, một biến cố có tầm vóc xoay chuyển cuộc diện có thể xảy ra vì “tức nước vở bờ”. Hầu hết những người Việt hải ngoại đều ủng hộ những phản kháng vừa kể. Nhiều tổ chức, đoàn thể quốc gia đã tìm cách nối kết với bên trong để hỗ trợ tinh thần và vật chất. Đây là sự hỗ trợ cần thiết, chính đáng.
Không ai nghĩ những phản kháng là giả tạo, nhưng cũng không ai biết được mức độ phản kháng thật, chống đối thật, đấu tranh thật như thế nào, vì sự gian trá quỷ quyệt của Việt Cộng. Nếu không đắn đo suy nghĩ để nhận định, phân tách, chúng ta sẽ không có được yếu tố căn bản tối thiểu của lòng tin thì khó dẫn đến thành công. Tin cậy nhau là điều kiện cần thiết phải có, để người trong và ngoài nước có cùng một mẫu số chung, là đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền cho quê hương.
Quan sát những thành phần phản kháng, người ta không thể phủ nhân sự thật. Đó là hầu hết những người đã lớn lên và thành danh dưới chế độ VC. Và đặc biệt, đáng chú ý hơn nữa, là thành phần đảng viên kỳ cựu của đảng CSVN khát máu.
Nhìn tổng quát, nhân sự phản kháng trong nước có hai thành phần:
Thứ nhứt, là những người trẻ không có bề dày tuổi đảng. Họ là những người trí thức không có địa vị trong chính quyền VC và họ là tu sĩ, nhà báo, nhà văn.
Thứ hai, là những công thần của đảng CSVN có tuổi đảng dày cộm, là đồng chí của quốc tặc HCM, là những người có thành tích, có chiến công hiển hách trong cuộc chiến Quốc - Cộng. Nay họ đã về hưu hay còn giữ những vai trò khá quan trọng trong chế độ.
Với tinh thần đấu tranh ôn hòa nên không có tổ chức nào, cá nhân nào lên tiếng sách động, kêu gọi người dân đứng lên lật đỗ chế độ đang tàn hại đất nước. Trong chừng mực, họ chỉ muốn VC thay đổi đường lối cai trị, chấp nhận đa đảng, cho người dân tự do để bớt khổ.
Trong số những nhà phản kháng mà quá khứ là đảng viên cao cấp từng giữ những vai trò then chốt trong đảng CSVN, nay được gọi là phản tỉnh. Người ta chưa thấy ông nào bị cầm tù, bị đánh đập hay bị tra khảo dã man như Việt Cộng đã đối xử với LM. Nguyễn văn Lý, LS. Lê chí Quang, BS. Phạm hồng Sơn, nhà báo Nguyễn vũ Bình, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy … Do đó, đem lên bàn cân để đánh giá đặt lòng tin, thì mọi người tin tưởng vào sự trong sáng của những bàn tay chưa nhuốm máu của tuổi trẻ trong nước, của các vị tu sĩ, hơn là đối với các đảng viên cao cấp Việt Cộng mà người Việt hải ngoại nhắc đến như các ông Hoàng minh Chính, Trần Độ, Nguyễn Hộ, Trần Khuê, Nguyễn thanh Giang, Võ nguyên Giáp, Bùi Tín và những người khác mà đến nay có kẻ đã mất, người còn.
Trước hành động bạo quyền VC đàn áp các thành phần phản kháng mỗi ngày càng thô bạo. Và trước việc Tàu Cộng chiếm đất, chiếm biển, bắn giết, đánh đập bừa bãi ngư phủ Việt Nam, Việt Cộng chỉ im lặng trơ mắt nhìn. Người ta nghĩ rằng vận nước đã tới. Suy nghĩ này có hai nghĩa.
Một, là sự bi quan trước viễn ảnh đen tối đất nước sẽ lọt vào tay Tàu Cộng do sự hèn nhát, tham quyền cố vị của của các tên đầu xỏ VC như Nông đức Mạnh, Nguyễn minh Triết, Nguyễn tấn Dũng, Nguyễn văn An.
Hai, là đứng trước mưu đồ xâm lăng của Tàu Cộng, là cơ hội người dân trong và ngoài nước đoàn kết lật đổ bạo quyền Việt Cộng để chống ngoại xâm.
Không ai loại ra suy nghĩ người Việt trong và ngoài nước đoàn kết bảo vệ tổ quốc. Nhưng đoàn kết bằng cách nào để đem lại kết quả chân chính là điều mọi người cần phải dứt khoát. Vì chúng ta không thể vội vả, hồ đồ đoàn kết với những kẻ trá hình do Việt cộng giàn dựng.
Sự lầm lẫn về đối tượng đoàn kết là một tai họa, là cơ hội để cho Việt Cộng tiêu diệt hàng ngũ người Việt quốc gia, mà trong hơn 30 năm qua chúng muốn làm điều này. Lịch sử đã cho thấy, người Việt quốc gia không bao giờ đoàn kết được với VC. Đừng nghĩ đến chuyện hợp tác cho dù là giai đoạn để chống Tàu Cộng, vì hiện tại Việt Cộng không muốn chống Tàu Cộng, mà chúng chỉ muốn làm thái thú cho Tàu Cộng để được vinh thân phì gia.
Không phải bây giờ, người ta mới nói đến hai chữ đoàn kết. Mà đã hơn 30 năm qua, người Việt hải ngại đã làm điều này với mạng lưới Ban Đại Diện Cộng Đồng VN khắp nơi. Người Việt hải ngoại đã xác định lập trường, thế đứng của mình đối với quốc tế . Lập trường, thế đứng này là nơi nào có cờ vàng ba sọc đỏ tung bay, thì nơi đó không cho phép cờ đỏ của Việt Cộng xuất hiện. Nhiều tiểu bang, thành phố tại Hoa Kỳ và trên thế giới đã chính thức lên tiếng ủng hộ vị trí vừa nói của người Việt hải ngoại bằng những nghị quyết công nhận cờ vàng.
Trong hai ngày 11 và 12 tháng 7 /09 vừa qua, Đại Hội Cộng Đồng Người Việt Nam Hoa Kỳ diễn ra tại thành phố Fort Worth, Dallas, Texas. Đại hội đã quyết định thay đổi danh xưng của tổ chức từ “Cộng Đồng Việt Nam Hoa Kỳ” thành “ Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ ”. Thay đổi là sự gạn lọc và tái khẳng định lằn ranh Quốc - Cộng, chẳng những để đối phó với nghị quyết 36 của VC, mà còn cho thấy cần phải tiêu diệt Việt Cộng trước, rồi mới tới việc chống ngoại xâm. Trong khi ấy với sự xuất hiện của Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali, của Đoàn Thanh Niên Cờ Vàng khắp nơi từ Mỹ châu, Úc châu, Âu châu, đã nói lên thế hệ trẻ VN hải ngoại đang đứng dậy thay thế cha anh trong sự nghiệp xây dựng cộng đồng và đấu tranh cho một Việt Nam không Cộng sản.
*Đặng thiên Sơn (30 tháng 7 năm 2009)
Trong hơn 30 năm qua, hầu như người Việt hải ngoại đã “đơn thương, độc mã” đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam. Nhưng, trong những năm gần đây, nhờ những biến chuyển tình hình chính trị thế giới dù bị bưng bít, cũng đã ít nhiều ảnh hưởng đến suy nghĩ của người dân trong nước. Do đó, đã có những phản ứng nổi lên chống lại sự cai trị độc tài của nhà nước CSVN. Cao trào này được gọi là sự “phản kháng ôn hòa”.
Từ các nhà trí thức như bác sĩ, luật sư, giới trẻ như sinh viên, học sinh, thanh niên, những người dân nghèo khổ và thậm chí đến nhiều tầng lớp cán bộ, bộ đội Việt Cộng và các tu sĩ cũng đã bày tỏ thái độ đối với sự lãnh đạo khắt nghiệt, phi dân chủ của tập đoàn Việt Cộng gian ác.
Sự phản kháng ôn hòa có mức độ từ những Thỉnh Nguyện Kêu Cứu, Kêu Oan tới những bài viết chỉ trích sự cai trị độc đoán, buôn dân, bán nước. Đi xa hơn nữa, người dân còn dám căng biểu ngữ, tụ tập hàng trăm người biểu tình trước các cơ quan công quyền từ Sài Gòn ra tới Hà Nội yêu cầu giải quyết việc họ bị chính quyền địa phương cướp đất, cướp nhà. Thanh niên, sinh viên, học sinh đã mạnh dạn biểu tình trước tòa đại sứ Tàu Cộng lên tiếng phản đối, tố cáo Tàu Cộng chiếm đất, chiếm biển của Việt Nam. Và hàng trăm ngàn giáo dân giáo phận Vinh xuống đường để cầu nguyện cho Công lý, Hoà bình. Đây là những sự kiện mà trong mấy chục năm qua chưa hề xảy ra.
Những tiếng nói đấu tranh đòi tự do tôn giáo của LM. Nguyễn văn Lý, của Hòa thượng Quảng Độ, và đòi quyền làm người của BS. Nguyễn đan Quế, LS. Lê chí Quang, BS. Phạm hồng Sơn, LS. Nguyễn văn Đài, LS. Lê công
Định, LS. Lê thị Công Nhân, nhà báo Nguyễn vũ Bình, nhà văn Trần khải Thanh Thủy v.v… đều bị Việt Cộng bịt miệng bằng cách bắt bỏ tù và kết án nhiều năm. Những người dân, sinh viên, học sinh xuống đường đòi công lý, đòi chủ quyền đất nước thì bị công an đánh đập, gây thương tích đỗ máu thật là tàn bạo.
Kết quả các sự phản kháng dù có thế nào đi nữa, cũng đã thổi một luồn sinh khí mới vào sinh hoạt đấu tranh chống cộng của người Việt hải ngoại. Người Việt hải ngoại cảm thấy không còn cô đơn, vì đã có những người đồng hành trong nước.
Sự phản kháng trong nước tuy không mạnh mẻ, nhưng đã chứng tỏ người dân không còn sợ Việt Cộng như trước kia. Điều này đã dấy lên niềm tin, một biến cố có tầm vóc xoay chuyển cuộc diện có thể xảy ra vì “tức nước vở bờ”. Hầu hết những người Việt hải ngoại đều ủng hộ những phản kháng vừa kể. Nhiều tổ chức, đoàn thể quốc gia đã tìm cách nối kết với bên trong để hỗ trợ tinh thần và vật chất. Đây là sự hỗ trợ cần thiết, chính đáng.
Không ai nghĩ những phản kháng là giả tạo, nhưng cũng không ai biết được mức độ phản kháng thật, chống đối thật, đấu tranh thật như thế nào, vì sự gian trá quỷ quyệt của Việt Cộng. Nếu không đắn đo suy nghĩ để nhận định, phân tách, chúng ta sẽ không có được yếu tố căn bản tối thiểu của lòng tin thì khó dẫn đến thành công. Tin cậy nhau là điều kiện cần thiết phải có, để người trong và ngoài nước có cùng một mẫu số chung, là đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền cho quê hương.
Quan sát những thành phần phản kháng, người ta không thể phủ nhân sự thật. Đó là hầu hết những người đã lớn lên và thành danh dưới chế độ VC. Và đặc biệt, đáng chú ý hơn nữa, là thành phần đảng viên kỳ cựu của đảng CSVN khát máu.
Nhìn tổng quát, nhân sự phản kháng trong nước có hai thành phần:
Thứ nhứt, là những người trẻ không có bề dày tuổi đảng. Họ là những người trí thức không có địa vị trong chính quyền VC và họ là tu sĩ, nhà báo, nhà văn.
Thứ hai, là những công thần của đảng CSVN có tuổi đảng dày cộm, là đồng chí của quốc tặc HCM, là những người có thành tích, có chiến công hiển hách trong cuộc chiến Quốc - Cộng. Nay họ đã về hưu hay còn giữ những vai trò khá quan trọng trong chế độ.
Với tinh thần đấu tranh ôn hòa nên không có tổ chức nào, cá nhân nào lên tiếng sách động, kêu gọi người dân đứng lên lật đỗ chế độ đang tàn hại đất nước. Trong chừng mực, họ chỉ muốn VC thay đổi đường lối cai trị, chấp nhận đa đảng, cho người dân tự do để bớt khổ.
Trong số những nhà phản kháng mà quá khứ là đảng viên cao cấp từng giữ những vai trò then chốt trong đảng CSVN, nay được gọi là phản tỉnh. Người ta chưa thấy ông nào bị cầm tù, bị đánh đập hay bị tra khảo dã man như Việt Cộng đã đối xử với LM. Nguyễn văn Lý, LS. Lê chí Quang, BS. Phạm hồng Sơn, nhà báo Nguyễn vũ Bình, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy … Do đó, đem lên bàn cân để đánh giá đặt lòng tin, thì mọi người tin tưởng vào sự trong sáng của những bàn tay chưa nhuốm máu của tuổi trẻ trong nước, của các vị tu sĩ, hơn là đối với các đảng viên cao cấp Việt Cộng mà người Việt hải ngoại nhắc đến như các ông Hoàng minh Chính, Trần Độ, Nguyễn Hộ, Trần Khuê, Nguyễn thanh Giang, Võ nguyên Giáp, Bùi Tín và những người khác mà đến nay có kẻ đã mất, người còn.
Trước hành động bạo quyền VC đàn áp các thành phần phản kháng mỗi ngày càng thô bạo. Và trước việc Tàu Cộng chiếm đất, chiếm biển, bắn giết, đánh đập bừa bãi ngư phủ Việt Nam, Việt Cộng chỉ im lặng trơ mắt nhìn. Người ta nghĩ rằng vận nước đã tới. Suy nghĩ này có hai nghĩa.
Một, là sự bi quan trước viễn ảnh đen tối đất nước sẽ lọt vào tay Tàu Cộng do sự hèn nhát, tham quyền cố vị của của các tên đầu xỏ VC như Nông đức Mạnh, Nguyễn minh Triết, Nguyễn tấn Dũng, Nguyễn văn An.
Hai, là đứng trước mưu đồ xâm lăng của Tàu Cộng, là cơ hội người dân trong và ngoài nước đoàn kết lật đổ bạo quyền Việt Cộng để chống ngoại xâm.
Không ai loại ra suy nghĩ người Việt trong và ngoài nước đoàn kết bảo vệ tổ quốc. Nhưng đoàn kết bằng cách nào để đem lại kết quả chân chính là điều mọi người cần phải dứt khoát. Vì chúng ta không thể vội vả, hồ đồ đoàn kết với những kẻ trá hình do Việt cộng giàn dựng.
Sự lầm lẫn về đối tượng đoàn kết là một tai họa, là cơ hội để cho Việt Cộng tiêu diệt hàng ngũ người Việt quốc gia, mà trong hơn 30 năm qua chúng muốn làm điều này. Lịch sử đã cho thấy, người Việt quốc gia không bao giờ đoàn kết được với VC. Đừng nghĩ đến chuyện hợp tác cho dù là giai đoạn để chống Tàu Cộng, vì hiện tại Việt Cộng không muốn chống Tàu Cộng, mà chúng chỉ muốn làm thái thú cho Tàu Cộng để được vinh thân phì gia.
Không phải bây giờ, người ta mới nói đến hai chữ đoàn kết. Mà đã hơn 30 năm qua, người Việt hải ngại đã làm điều này với mạng lưới Ban Đại Diện Cộng Đồng VN khắp nơi. Người Việt hải ngoại đã xác định lập trường, thế đứng của mình đối với quốc tế . Lập trường, thế đứng này là nơi nào có cờ vàng ba sọc đỏ tung bay, thì nơi đó không cho phép cờ đỏ của Việt Cộng xuất hiện. Nhiều tiểu bang, thành phố tại Hoa Kỳ và trên thế giới đã chính thức lên tiếng ủng hộ vị trí vừa nói của người Việt hải ngoại bằng những nghị quyết công nhận cờ vàng.
Trong hai ngày 11 và 12 tháng 7 /09 vừa qua, Đại Hội Cộng Đồng Người Việt Nam Hoa Kỳ diễn ra tại thành phố Fort Worth, Dallas, Texas. Đại hội đã quyết định thay đổi danh xưng của tổ chức từ “Cộng Đồng Việt Nam Hoa Kỳ” thành “ Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ ”. Thay đổi là sự gạn lọc và tái khẳng định lằn ranh Quốc - Cộng, chẳng những để đối phó với nghị quyết 36 của VC, mà còn cho thấy cần phải tiêu diệt Việt Cộng trước, rồi mới tới việc chống ngoại xâm. Trong khi ấy với sự xuất hiện của Liên Đoàn Cử Tri Người Việt Bắc Cali, của Đoàn Thanh Niên Cờ Vàng khắp nơi từ Mỹ châu, Úc châu, Âu châu, đã nói lên thế hệ trẻ VN hải ngoại đang đứng dậy thay thế cha anh trong sự nghiệp xây dựng cộng đồng và đấu tranh cho một Việt Nam không Cộng sản.
*Đặng thiên Sơn (30 tháng 7 năm 2009)
Subscribe to:
Posts (Atom)