Bãi nhiệm một nghị viên là việc thực thi quyền hiến định chớ không phải là một cuộc tranh luận
*Đặng Thiên Sơn
Với nỗ lực lội ngược giòng giữa cơn thác lũ, bà Madison đang mượn tay các sắc tộc khác và những người đồng hương trong nhóm Ao Vòi, nhóm Tiếng Nói Khu vực 7, Nhóm Quan Điểm Cộng Đồng, đài Quê Hương, đài Sống Việt, đài Sài Gòn, báo Tin Việt News, báo Thời Báo, báo Vtime … cho phát thanh và viết những bài báo để thuyết phục cử tri khu vực 7 bầu NO vào ngày thứ Ba 3/3/09.
Trong số chương trình phát thanh và các bài viết trên báo của những người chống bãi nhiệm. Gần đây, có bài “Tôi chống recall (chống bãi nhiệm)” của tác giả Nguyễn tường Tâm đăng trên tờ Việt tribune số 144 ngày 1-5/2/09. Bài viết của ông Nguyễn tường Tâm đưa ra “nguyên tắc cơ bản của dân chủ” gồm 6 điểm, khi đọc qua tôi thấy lấn cấn, kỳ kỳ.
Tôi viết bài này không phải tranh luận với ông Nguyễn tường Tâm. Ông Nguyễn tường Tâm đã đem “nguyên tắc cơ bản dân chủ” ra nói. Còn tôi, thì đem “nguyên tắc bãi nhiệm” ra trình bày. Do đó, hai tiền đề khác nhau, thì đâu có gì phải tranh luận. Nên đây chỉ là sự trình bày thêm những vấn đề cộng đồng đã biết để được sáng tỏ hơn thôi.
Vào lúc 12 giờ trưa ngày 5 tháng 2/09, trước tiền đình City Hall. Ông John G.Zamora, cựu Chủ tịch cộng đồng người Mỹ gốc Mễ Tây Cơ nói như sau:
“I must be myself as a Latino, when I face adversity, and choose rights over wrong, ethics over convenience and self benefits, truth over popularity. I thought I was too old to enter one more fight for democracy one more time. But my son told me you are never too old to do what is right.
Madison Nguyen has broken so many ethics and violated the rights of the citizens of San Jose, more than the last three embattled councilmembers – Kathy Cole, Terry Greogory and Ron Gonzales put together. If the city wants to save money, they would ask her to resign.
The violations are graves and serious- Starting with the Brown Act violations- Starting with given the right of names to a private developer - Starting with trying to go around public hearing of her backroom dealing - Allowing a fraudulent list of names so that she get her way. And many more and each of them deserve punishment
Every citizen, not only Vietnamese-American in San Jose should join us and call for the same punishment that every other embattled councilmembers faced for lack of ethics.”
Tạm dịch: “Tôi nên là một người Mễ Tây Cơ đúng nghĩa, khi đối diện với những nghịch cảnh, và sự chọn lựa điều ĐÚNG hơn là SAI, ĐẠO ĐỨC hơn là TƯ LỢI, SỰ THẬT hơn là SỐ ĐÔNG. Tôi tưởng rằng mình đã quá già để tham dự vào sự tranh đấu cho nền dân chủ thêm một lần nữa. Nhưng con trai tôi nói tôi KHÔNG BAO GIỜ QUÁ GIÀ để THỰC HIỆN MỘT ĐIỀU PHẢI.
Madison Nguyễn đã làm gẫy đổ nhiều vấn đề đạo đức con người và đã vi phạm quyền công dân tại San Jose hơn cả ba người trước đây là nghị viên Kathy Cole, nghị viên Terry Greogory và thị trưởng Ron Gonzeles cộng lại. Nếu thành phố muốn tiết kiệm tiền, thì họ nên kêu bà Madison từ chức…
Những vi phạm đậm nét và trầm trọng - khởi đầu từ những vi phạm Brown Act - từ để quyền đặt tên cho một nhà phát triển tư nhân - từ những cố gắng xếp đặt trước trong các buổi điều trần công cộng sau khi đã được bàn thảo ở đàng sau - từ sự cho phép trưng dẫn một danh sách giả mạo để đạt được như ý bà ta và nhiều thứ khác, mỗi thứ đều xứng đáng để trừng phạt.
Mỗi người dân, không phải chỉ là người Mỹ gốc Việt tại San Jose, cùng tham dự với chúng tôi trong việc trừng phạt những người dân cử bất xứng thiếu đạo đức.”
Ông cựu Chủ tịch cộng đồng Mễ Tây Cơ đã yêu cầu HĐTP kêu gọi bà Madison nên từ chức để bớt tốn kém ngân quỹ. Nhưng ông có biết đâu, tình trạng TẤN THỐI LƯỠNG NAN của bà Madison hiện nay. Trước năm 1975 ở Miền Nam Việt Nam cũng có những người ở hoàn cảnh tương tự: Một người lính gác cầu bị gài vào tình trạng ghiền cờ bạc, thiếu nợ ngập đầu, KHÔNG CÒN CHỌN LỰA nào hơn, anh đành phải chấp nhận công tác đặt mìn giựt sập cầu, phá rối trị an để có tiền trả nợ lần và tiếp tục nuôi dưỡng cơn ghiền. Trường hợp những xạ thủ đại liên bị xiềng chân vào xe tăng T.54 trong cuộc tấn công Bình Long năm 1972, không thể bỏ chạy, đành phải chiến đấu đến giờ phút chót mong được may mắn sống còn…
Hơn nửa năm qua, trong lá thư lên tiếng bênh vực và ca tụng công đức bà Madison để chống bãi nhiệm, vị dân biểu gốc Nhựt, Ông Mike Honda viết:
“I am concerned about the recall efforts against Councilmember Madison Nguyen and the harm it will bring on San Jose’s resident, as well as the Vietnamese Ameican community. A recall election is a procedure by which voters can remove elected officials from office due to some form of malfeasance, or misconduct, while in office. This procedure is intended to be used only in grave situations. From my perspective, the recall petitioners have shown neither specific grounds nor wrongdoing that would rise to the standards necessary for the recall”.
Tạm dịch “Tôi quan tâm về việc bãi nhiệm nghị viên Madison Nguyễn sẽ mang tai hại đến cho cư dân San Jose, trong đó có cộng đồng người Mỹ gốc Việt. Bãi nhiệm là một tiến trình mà cử tri tiến hành để truất nhiệm các dân cử vì họ có những hành động phi pháp hoặc hạnh kiểm xấu trong lúc tại chức. Đây là một tiến trình chỉ nên áp dụng vào những trường hợp nghiêm trọng. Theo quan điểm của tôi, những người đệ đơn xin thực hiện việc bãi nhiệm phải đưa ra những đặc trưng vững vàng và những sai trái căn bản cần thiết để dẫn đến bãi nhiệm”.
Mặc dù là dân biểu và là một công dân từ xứ khác đến định cư tại Hoa Kỳ như ông John G. Zamora, ông Mike Honda vì binh vực một người thuộc đảng dân chủ, đã không thẳng thắn nói lên “hành động phi pháp và hạnh kiểm xấu” của bà Madison như ông Zamora đã vạch trần ra trước công chúng. Thế nào mới là hạnh kiểm xấu, là phi pháp?
Ông Mike Honda cố ý tránh né sự thật, khi thừa biết bà Madison đã lừa dối cử tri khu vực 7 khi tuyên bố trong phiên họp ngày 15 tháng 8 năm 2007 tại Thư viện Tully là chỉ có những người ở trong đường kính 1,000 feet mới có ý kiến trong việc đặt tên cho khu thương mại trên đường Story, khi cơ quan RDA công bố kết quả chính thức cuộc thăm dò ý kiến trong điều kiện này thì Madison lại vứt bỏ để chọn một tên khác theo ý mình. Việc này có tiêu biểu cho hạnh kiểm xấu xa của bà Madison không?. Còn về phạm pháp, thì chắc hẳn ông Mike Honda đã đọc báo San Jose Mercury News và biết rõ việc bà Madison đã vận động với nghị viên William Forrest (Ông này đã hứa cho bà lá phiếu của ông) trước ngày bỏ phiếu (20/11/2007) là vi phạm Brown Act. Hành động này có tiêu biểu cho việc làm phi pháp của bà Madison không?.
Câu hỏi đặt ra ở đây, là bà Madison không tôn trọng luật Brown Act và dối gạt cử tri của mình để làm gì? Tới giờ thì ai cũng hiểu bà Madison làm như vậy chỉ vì quyền lợi cá nhân, quyền lợi của giới tư bản, quyền lợi của đảng phái đứng sau lưng và quan điểm chính trị của bà.
Ông Nguyễn tường Tâm cứ lập đi, lập lại những nguyên tắc dân chủ mà các trường đại học Mỹ dạy thế này, dạy thế nọ trong bài viết, khiến tôi liên tưởng đến hình ảnh những con trâu cày nằm nghỉ trưa dưới gốc đa sau khi gặm vội vạt cỏ già bên bờ mẫu. Tôi tin vào sự hiểu biết của các bạn trẻ trong UBBN như: Lê Lộc, Thomas Nguyễn, Hồ vũ, Lưu phương, Mỹ Phương, Bảo Anh, Daley v.v… họ có học vị như bác sĩ, kỹ sư, dược sĩ, cao học, tiến sĩ. Chẳng những họ hiểu rõ nguyên tắc dân chủ, mà họ còn hiểu rõ nguyên tắc thực thi quyền hiến định tại một nước có nền dân chủ đa dạng như Hoa Kỳ. Thực hiện những điều hiến định đó là nghĩa vụ, nhiệm vụ và quyền lợi của một công dân. BÃI NHIỆM một vị dân cử là QUYỀN LỰC trong tay cử tri. QUYỀN LỰC này được quy định trong bộ luật của Tiểu bang California:
“Recall is the power of the voters to remove elected officals before their terms expire. It has heen a fundamental part of our government sytem since 1911 and has been used by voters to express their dissatisfaction with their elected representatives.”
Tạm dịch: “ Bãi nhiện là QUYỀN HẠN của cử tri nhằm phế bỏ những đại diện đã được bầu ra trước khi hết nhiệm kỳ của họ. Đây là một phần căn bản trong hệ thống chính quyền của chúng ta từ năm 1911, nhằm bày tỏ sự KHÔNG HÀI LÒNG của cử tri đối với những người dân cử đại diện của họ”.
Như vậy đã quá rõ ràng. Điều này cho thấy, ý nghĩa của bãi nhiệm không phải là một cuộc tranh luận. Cũng không phải là một sự bất hòa hay bất đồng chính kiến. Lại càng không phải là một cuộc vận động để tranh giành quyền lực như nhóm chống bãi nhiệm tuyên truyền, rêu rao. Nếu bà Madison là người có tư cách, trọng liêm sỉ và giữ đúng những gì đã hứa, đã cam kết với cử tri lúc tranh cử hay lúc tuyên thệ, thể hiện được đạo đức và chứng tỏ được khả năng làm việc của mình thì ngày nay làm gì bà phải đối diện với bãi nhiệm.
Lẽ ra khi bảo vệ bà Madison, nhóm người chống bãi nhiệm nên thuyết phục cử tri bằng cách DẪN CHỨNG cho cử tri thấy rằng bà Madison là người có đạo đức, có hạnh kiệm tốt, không bao giờ nói láo và không có hành vi phạm pháp. Tiếc thay nhóm chống bãi nhiệm ĐÃ không làm được. Mà trái lại họ chỉ đưa ra những lập luận gượng gạo cho rằng bãi nhiệm là không chính đáng rồi thôi, mà không chứng minh được. Dù HĐTP lúc nào cũng không ủng hộ bãi nhiệm, nhưng 4,775 chữ ký hợp lệ đã buộc HĐTP phải công bố tổ chức cuộc bầu cử ngày 3/3/09, đã nói lên tư cách chính đáng của việc bãi nhiệm. Hình như tác giả bài viết “Tôi chống bãi nhiệm” cố ý lạc đề, để mặc nhiên chấp nhận hạnh kiểm xấu xa và sự vi phạm luật pháp của bà Madison là sự thật khó chối cãi.
Nhằm tránh né sự thật và hướng dẫn dư luận đi ngõ khác, tác giả còn kêu gọi mọi người phải cung kính, lễ độ, lịch sự với bà Madison trong khi bà này đã khinh dể, vô lễ với cộng đồng.
Ông Nguyễn tường Tâm còn kêu gọi những người chống bãi nhiệm nên theo gương ông ta mạnh dạn đứng lên phát biểu ý kiến, bảo vệ quyền phát biểu, trong khi chẳng có ai bịt miệng, bịt mồm họ. Chẳng những vậy, ông Nguyễn tường Tâm còn trắng trợn chụp mũ, vu cáo những người ủng hộ bãi nhiệm đã hăm dọa, sách nhiểu những người đối lập khiến họ không dám cắm bảng No recall trước nhà. Lời nói của ông khiến mọi người liên tưởng San Jose là chốn rừng hoang, vô pháp, vô thiên. Có lẽ vì sức ép của đồng tiền, ông đã để cho đầu óc tưởng tượng quá dồi dào của ông làm thiệt hại cho chủ của ông đang là chủ tịch ủy ban chống Băng đảng và tôi phạm của thành phố.
Ông Nguyễn tường Tâm đã xin làm một nhân viên cứu hỏa, để chữa cháy sự nghiệp chính trị của bà Madison. Nhưng tiếc thay ông nhân viên chữa lửa này, đã dùng vòi rồng xịt nước không trúng mục tiêu, nên càng làm cho sự nghiệp của bà Madison bốc hỏa thêm. Chính vì vậy, bài viết của ông Nguyễn tường Tâm càng làm mù mờ thêm những gì mà nhóm chủ trương tờ Quan Tâm Cộng Đồng đưa ra dù rằng rất gượng gạo.
Chẳng hạn như nhóm Quan Tâm Cộng Đồng nói:
-“No Recall để xác định lập trường Quốc Gia, không chấp nhận chế độ Cộng sản Việt Nam ”. Đối với khẩu hiệu này, thì mọi người đã quá rõ lập trường chống cộng của bà Madison khi bà cùng tên thân cộng Vũ đức Vượng ngăn cản HĐTP ra nghị quyết cờ vàng vào năm 2005 nhưng bị thất bại.
-“No Recall để bảo vệ tinh thần tự trọng của người Việt đối với các sắc dân”. Tôi không hiểu tại sao nhóm chủ trương tờ Quan Tâm Cộng Đồng nói được điều này, khi hình ảnh bà Madison đứng trâng tráo vỗ tay nghe ông Chuck Reed đòi vùi dập cộng đồng VN, khi bà ta đứng nhe răng cười nghe bà Mary trong Công Đoàn Lao Động Vùng Nam Vịnh đòi thoi vào mặt cử tri bà, khi bà nghe ông Larry Stone Giám Định Viên Thổ Trạch gọi những cữ tri khu vực 7 là bọn côn đồ. Và đặc biệt hơn bà Madison đã dùng ông Hoàng Thế Dân cán bộ đảng Việt Tân kiêm chủ tịch HĐĐB cộng đồng tiếm danh, trong ngày 4/3/08 tại phiên họp của HĐTP đã đưa “cell phone” mét với bu Chuck Reed rằng có người gọi hăm đọa đòi giết và ông ta đã báo với cảnh sát. Nhưng ngày hôm sau nghị viên Kensen Chu cho hay ông đã liên lạc với sở cảnh sát và cho biết sở cảnh sát không nhận được báo cáo bị hăm dọa của ông Hoàng thế Dân.
-“ No recall bà Madison để giữ truyền thống văn hóa”. Điều này nghe thật khôi hài, khi bà Madison giao việc khai thác Vườn Văn Hóa Việt cho thương gia Lê văn Hướng - một người không có một chút văn hóa khi xử dụng 92 chữ ký giả mạo. Việc làm thiếu văn hóa này của ông Henry Le văn Hướng đang đối diện với tòa án. Thảo nào cho tới nay, Vườn Văn Hóa của bà Madison là bãi cỏ hoang che mất luôn viên đá đầu tiên mà bà đã đặt xuống cách nay 3 năm.
-“No Recall để bảo vệ chiếc ghế nghị viên người Việt (duy nhứt) trong HĐTP”. Đây là khẩu hiệu khiêu khích muốn tạo sự chia rẽ giữa CĐVN và các cộng đồng bạn. Đây là những lời ngu xuẩn, vì khu vực 7 không phải là tài sản riêng của 1/3 cử tri người Việt sống ở đó. Chiếc ghế nghị viên khu vực 7 không của riêng sắc dân nào, mà dành cho những người có tài, có đức, biết lắng nghe và phục vụ nguyện vọng của cử tri không phân biệt chủng tộc. Người Mỹ, người Mễ và các sắc dân khác đã lên án luận điệu chia rẽ này của nhóm chống bãi nhiệm.
-“No Recall để tiết kiệm tiền thuế dân”. Khẩu hiệu này đã trở thành mỵ dân, khôi hài, khi bà Madison dành hơn 800 ngàn tiền thuế của dân cho đội dã cầu Giant tại San Jose để mua chuộc đội banh này quảng cáo No recall. Đây là một việc làm vì quyền lợi cá nhân bất chấp thủ đọan. Ai cũng biết Giant là đội dã cầu tiêu biểu chung cho toàn thành phố SJ. Và đội Giant gần gũi với cư dân khu vực 7 vì sân nhà của đội bóng nằm trong khu vực 7 mà thôi.
Trong buổi họp báo ngày 5/2/09, tại tiền đình City Hall, UBBN đã lên tiếng đề nghị thành phố chỉ định người thay thế bà Madison đến hết nhiệm kỳ vào năm 2010, nếu bà Madison bị bãi nhiệm. Chọn giải pháp này, thành phố chỉ tốn khoảng 200 ngàn cho cuộc bầu cử ngày 3/3. Như vậy, so với số tiền bà Madison cho đội Giant thì thành phố tiết kệm được rất nhiều.
-“No recall vì tương lai chính trị của thế hệ con cháu”. Với khẩu hiệu này, không ai nghĩ khi bà Madison bị bãi nhiệm sẽ không có người trẻ tài giỏi, lễ độ, chững chạc hơn bà Madison tham gia vào giòng chính trị Hoa Kỳ. Hiện tại, thế hệ thứ hai của người Việt tỵ nạn CS đã có hơn 90% thuộc vào hàng trí thức tốt nghiệp đại học. Do đó, bãi nhiệm bà Madison, là mở đường cho thế hệ trẻ biết cách phục vụ cử tri trong tương lai một cách đúng đắn.
Trở lại bài viết của ông Nguyễn tường Tâm. Ông cho biết rất khâm phục tinh thần chống cộng quyết liệt của bà Madison. Hình ảnh bà Madison đứng chào cờ trước City Hall được ông ca tụng là truyền thống chống cộng quyết liệt của cha con ông Nguyễn Nho. Tôi không biết ông ta có đọc lời tuyên bố của bà Madison khi trả lời phỏng vấn báo San Jose Mercury News số phát hành ngày 21/11/07, khi bà chọn tên “Saigòn Business District” và từ chối tên “Little Sàigòn” vì tên này có hơi hám chống cộng. Sau đó, bà Madison còn làm một hành động khó coi khác là trước sự phẫn nộ của cộng đồng VN, bà vội vã năn nỉ báo San Jose Mercury cải chính. Nhưng báo này không làm điều đó, vì họ không thể cải chính những gì chính miệng bà Madison đã thốt ra.
Chỉ với một cái tên mới có hơi hám, mới có âm hưởng chống cộng thôi mà bà Madison đã tìm mọi cách để từ chối.Vậy thì không hiểu tại sao ông NTT lại có đủ can đảm khen bà Madison là một gia đình chống cộng có truyền thống quyết liệt thì cũng lạ? Hơn nữa, khen bà Madison như vậy ông Nguyễn tường Tâm không sợ một “đồng chí” chống recall như ông là ông Hoàng thế Dân buồn lòng hay sao? Vì trên đài Quê Hương ông này đã ca ngợi bà Madison là người can đảm, khi từ chối không nhận lá cờ vàng quốc gia do ông Mạc văn Thuận trao tặng. Ông Hoàng thế Dân còn nói, nhờ sự can đảm này mà bà Madison đã tránh lọt vào cạm bẫy của những người quốc gia.
Cùng là những người dưới trướng của bà Madison, nhưng ông Nguyễn tường Tâm và ông Hoàng thế Dân có sự tâng bốc ngược nhau. Như vậy, người ta không biết ông Hoàng thế Dân hay ông Nguyễn tường Tâm, hai ông, ông nào mới là người hiểu rõ lòng dạ thật sự bà chủ Madison của mình.
Sau khi đã bỏ công viết ra “nguyên tắc cơ bản dân chủ”, rồi ông Nguyễn tường Tâm lại khẳng quyết: “Không cần biết bà Madison làm đúng hay làm sai” ông ta cũng đứng về phía chống bãi nhiệm. Như vậy, ông Nguyễn tường Tâm đã làm như không biết về những điều mình biết, để ĐỨNG VỀ PHÍA CHỐNG BÃI NHIỆM. Tôi thì ngược lại, tôi đã không ngại ngùng nói thẳng ra những điều mình biết đối với việc bãi nhiệm bà nghị viên bất xứng để thuyết phục bà con cử tri khu vực 7 hãy bầu YES để bãi nhiệm nghị viên Madison Nguyễn - người có hạnh kiểm xấu xa và có hành vi phạm pháp.
Đặng thiên Sơn
11/02/09
Saturday, March 7, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment