Sunday, February 1, 2009

Ngày Xuân Với Những Lễ Hội Thể Hiện Văn Hóa Dân Tộc

Ngày Xuân Với Những Lễ Hội Thể Hiện Văn Hóa Dân Tộc

*Đặng thiên Sơn

Xuân đến! nhà nhà nhộn nhịp đón Xuân.

Người ta đón Xuân bằng nhiều hình thức. Trong đó, việc đón Xuân qua các ngày Lễ Hội đã thể hiện được bản sắc của một dân tộc.

Không biết ngày Tết của dân tộc Việt Nam có từ bao giờ. Nhưng dựa theo những trang trí hoa văn trên mặt Trống Đồng Đông Sơn, thì những sinh hoạt lễ lạc của dân tộc Việt đã có mấy ngàn năm về trước từ thời Vua Hùng dựng nước.

Phải nói rằng, Tết là ngày Lễ Hội quan trọng nhứt của dân tộc Việt Nam. Bởi vì, Lễ là phần biểu hiện tâm linh sâu kín của con người. Còn Hội, là sự tập hợp vui chơi thể hiện phần văn hóa sinh động của đời sống. Cho nên Lễ Hội là một thể thống nhứt không thể tách rời và là một hiện tượng xã hội trải qua nhiều thời kỳ lịch sử.

Lễ Hội lưu chuyển theo thời gian, do đó, trên đường đi nó tiếp nhận những điều mới mẻ của tư tưởng, tâm lý, văn hóa, nghệ thuật theo từng thời kỳ, từng thời đại. Lễ Hội vừa lưu giữ những cái cũ vừa tiếp nhận những cái mới để rồi trộn lẫn với nhau tạo thành các lớp lịch sử theo sự phát triển của cộng đồng, của xã hội, của đất nước. Chính vì thế Tết là dịp con người nhìn lại quá khứ để chuẩn bị khai mở, phát huy đời sống trên hai mặt tâm linh và vật chất cho tương lai.

Dầu là người Việt sống trong nước hay lưu vong nơi xứ người. Từ thành thị cho đến thôn quê. Trong ba ngày Tết tùy hoàn cảnh, người ta hay đến các Đình, Đền, Miếu, Chùa, nhà Thờ là nơi thờ phượng để cúng bái Thần, Thánh, Tiền Nhân, Giáo chủ tôn giáo. Bên cạnh những vọng tưởng thuộc về tâm linh, người ta còn tập hợp lại cùngnhau bày ra các trò chơi, các cuộc thi đua với nhiều hình thức. Mục đích vừa bảo vệ, vừa phát huy những giá trị truyền thống sẵn có.

Trong ba ngày Tết, dù không nói cho nhau nghe, nhưng chắc chắn ai cũng có những tâm nguyện trong lòng muốn thố lộ cùng trời đất. Tùy theo ý thức của từng cá nhân đối với quan hệ xã hội mà người ta khấn nguyện. Có những ước nguyện thể hiện lòng mong mõi chung. Tấm lòng chung thường dành cho quốc gia, dân tộc. Lòng riêng thì dành cho bản thân và gia đình. Như trước tiền đồ đen tối của đất nước, người Việt nào cũng muốn Việt Cộng sớm ngày sụp đỗ để dân tộc Việt sớm ngày có tự do, hạnh phúc, ấm no thật sự. Ai ai cũng muốn gia đình mình êm ấm, sức khỏe dồi dào, phát tài, con cháu thành người hữu dụng của xã hội. Tất cả những ước nguyện chung và riêng đaày sự chân thành chân thành như vừa kể được gởi gấm cho Trời Đất, Thần, Thánh, Tiền Nhân. Tất cả những khấn nguyện gởi đến những “kẻ khuất mặt” vào giờ những giờ phút thiêng liêng này của năm mới, dù chưa biết tương lai ra sao, nhưng đã tạo được sự bình ổn tâm lý cho mọi người.
TẾT: Ngày lễ với phần tâm linh
Trong dịp Tết tại các thôn làng, thành thị bất cứ nơi nào có Đền, Chùa, Lăng, Miếu, người người đủ mọi lứa tuổi đã đưa nhau đến thăm viếng để cúng bái, dân hương, dâng quả để tỏ lòng sùng kính, biết ơn tiền nhân. Nhứt là ở miền Bắc nơi có nhiều di tích lịch sử về Đền, Miếu, Động, Đình, Chùa, nên những ngày đầu năm khách thập phương đến viếng đông nghẹt.

TẾT: Ngày tập hợp vui chơi hưởng thụ

Tết là ngày vui chơi quên mọi ưu phiền của năm cũ, là cơ hội để tập trung triển lãm những sinh hoạt văn hóa, nghệ thuật, kinh tế, chính trị của cộng đồng.

Văn hóa, xã hội được thể hiện qua các trò giải trí cổ truyền như: Sân khấu chèo tuồng kim, cổ, múa lân, làm trò. Phái nữ thì thi về các bộ môn thuộc lãnh vực Công, Dung, Ngôn, Hạnh như: sắc đẹp, nấu ăn, may vá thêu thùa, trang phục, nuôi con, dệt vải, cầm -kỳ-thi-họa v.v… Còn nam giới thì khoe sức, khoe tài, khoe trí qua các bộ môn: đô vật, bơi thuyền, kéo co, chọi gà, chọi trâu, ném côn, chạy đua, bơi lội, bóng rỗ, bóng chuyền, đánh cờ, thi văn thơ v.v…

Kinh tế được thể hiện qua các sản phẩm, các sáng tạo tùy theo từng thời kỳ từ nông phẩm, thủ công đến kỷ nghệ. Ở làng xã Việt Nam vào những ngày Tết các sản phẩm có từ nông nghiệp được trình bày nhiều nhứt. Những sản phẩm nông nghiệp này được trình bày tại Hội Tết với kết quả thu hoạch làm người du Xuân thưởng ngoạn lý thú một cách bất ngờ.

Chính trị được thể hiện thành tích qua những hoạt động được trình bày bằng hình ảnh, báo chí, sách vở với tiến trình từng giai đoạn.

Quân sự được thể hiện qua các chiến cụ phát minh, các thành tích dựng nước, giữ nuớc của tiền nhân. Đối với Việt Nam những chiến thắng quân sự lẫy lừng của tiền nhân vào những ngày đầu Xuân trong thời kỳ giữ nước luôn luôn được nhắc nhở tới như:

-Mùa Xuân năm 40: Hai Bà Trưng đã phấùt cờ khởi ngghĩa đánh Tô Định, quân Nam Hán để “Đền nợ nước, Báo thù nhà”.

-Mùa Xuân năm 248: Bà Triệu (Triệu thị Trinh) dấy binh tại núi Nưa, Thanh Hóa để đánh đuổi giặc Ngô.

-Mùa Xuân năm 542: Lý Bí khởi nghĩa lập ra nước Vạn Xuân. ( đó là tên nước Việt Nam lúc bấy giờ)

-Mùa Xuân năm 939: Ngô vương Quyền đã đập tan mộng xâm lăng của quân Nam Hán tại sông Bạch Đằng.

-Mùa Xuân năm 981: Dưới thời Lê Hoàn, Bạch Đằng Giang một lần nữa là nơi chôn xác hàng vạn quân thù nhà Tống.

-Mùa Xuân 1076 và1077: Trong hai mùa Xuân liên tiếp, đại tướng Lý thường Kiệt đã phá tan sào huyệt xâm lăng của quân Tàu tại ải Chi Lăng và trên dòng sông Cầu.

-Mùa Xuân vào những năm 1258, 1285, 1288, là những mùa Xuân các danh tướng Nhà Trần đánh bại quân xâm lăng Mông Cổ với những trận lừng danh kim cỗ như Chương Dương, Hàm Tử, Bạch Đằng Giang.

-Mùa Xuân 1418: Lê Lợi cùng với quân sư Nguyễn Trải khởi nghĩa tại núi Lam Sơn, mở đầu cho cuộc kháng chiến 10 năm chống giặc Minh.

-Mùa Xuân 1789: Quang Trung Nguyễn Huệ đại phá quân Thanh, tái chiếm thành Thăng Long trong tay giặc.

- Mùa Xuân Mậu Thân 1968 của Quân Dân VNCH đã đẩy luôn ý đồ xâm lăng của CSBV.

- Mùa Xuân năm 2009 Sinh viên, thanh niên, học sinh VN hải ngoại, các đoàn thể quốc gia và cộng đồng VN tại bắc California khởi đầu cho cuộc biểu tình lên án tố cáo VC và Trung Cộng thông đồng lấn đất và biển của VN tại toà lãnh sự của chúng tại San Francisco.

VÀI TỤC LỆ CỔ TRUYỀN CỦA DÂN TỘC VIỆT VÀO MÙA XUÂN

Ngày Tết, ngoài những tục lệ có tính cách đơn giản cho từng nhà như đưa Ông Táo, Dựng Nêu, Đón Tổ Tiên, Đón Giao Thừa, Xông Đất, Lì Xì v.v…Dân Việt còn có những tục lệ cỗ xưa quan trọng thể hiện nếp sinh hoạt văn hóa của một dân tộc lấy Nông, Ngư, nghiệp làm đầu.

TỤC ĐÁNH CÁ THỜ

Để nhớ ơn các vị thần linh đã thường xuyên phù trợ cho mình có cá ăn, các ngư dân vùng Trung du Bắc Việt người Mường-Việt có tục lệ đánh cá thờ thần vào dịp đầu năm mới.

Tại những làng có tục thờ đánh bắt cá, địa phương quy định hẳn một nơi để dân làng đến bắt cá để thờ. Vùng được quy định gọi là Láng Cá Thờ. Những làng có lệ cúng dâng cá mỗi năm đều có tổ chức thi đánh bắt cá. Làng nào bắt được con cá lớn nhứt được chọn để dâng cúng và trúng giải.

Ở Kẻ Giáp xã Tứ Xã, Phong Châu tục đánh bắt cá thờ bắt đầu vào tối 11 tháng chạp. Trong ngày này dân làng người mang nơm, kẻ mang dập, kẻ chèo thuyền lưới kéo nhau ra gò Đồng Đậu để đánh cá. Sau ba tiếng chuông của Tổng đánh báo hiệu, và khi ông Chủ tế hô to câu: “Dân làng ta xuống mà đánh cá đi thôi.” Thì mọi người ùn ùn, hò reo, ùa cả xuống nước để bắt cá, không khí thật náo động vui vẻ. Người xua cá, kẻ dập cá, tạo nên quang cảnh tưng bừng vui nhộn hơn bao giờ. Thời gian đánh bắt cá kéo dài khoảng bốn tiếng đồng hồ (2 canh giờ), thì chuông Tổng đánh ba hồi báo hiệu chấm dứt. Mọi người phải lên bờ và tất cả cá bắt được đều bày ra.


Dưới ánh đuốc sáng rực, Ban Hội Tề của làng chọn ra hai con cá lớn nhứt, lấy một con mỗ bụng đem nướng liền để ngày hôm sau cúng thần ( tức ngày 12 tháng chạp). Con còn lại lấy bẹ chuối ép lại, đấp đất sét bên ngoài rồi ủ than trấu cho chín rục để dành vào tiệc đầu Xuân tổ chức ngày mồng 10 tháng giêng. Tất cả số cá còn lại được làng chia đều cho từng gia đình. Gọi là phần lộc thánh.

Làng Đào Xá (huyện Tam Thanh) mở hột đánh cá thờ vào ngày 28 tháng giêng. Lệ của làng này, là sau khi bắt đủ 28 con cá chép to, họ để nguyên con đem kho. Khi cá chín bày lên bàn thờ cúng Thần. Cúng Thần xong đem cá xuống chia cho mọi người ăn ngay tại sân đền. Gọi là lấy may.

TỤC MÚA GÀ PHỦ VÀ MỞ CỬA RỪNG

Tục này phát xuất từ xã Phú Lộc, huyện Phong Châu, Vĩnh Phú ở gần khu rừng Trám. Tại bìa rừng Trám có cái gò, cạnh gò có một ngôi đền nhỏ thờ thần Tản Viên và bộ hạ của ông là ông thần Hổ.

Vào ngày mùng 3 Tết , cụ Từ và cụ Chủ tế làng đến đền làm lễ tại hậu cung. Ýù như đến trình thánh và bộ hạ của ông. Kế đó, vào đêm mồng 6 Tết, cụ Từ cùng cụ Chủ tế lên đền rừng Trám làm lễ mở cửa rừng để chúc mọi người một năm mới săn bắt được nhiều thú rừng. Khi đi cụ Từ mang theo một cặp gà trống mái tơ. Cùng đi với cụ có một tốp trai gái làng số lượng bằng nhau. Nam thì đóng khố cởi trần, vai mang mỗi người một cây cung và ba mũi tên. Nữ mặc váy và yếm (không mặc áo), tay không.

Ra tới bìa rừng, sau khi thắp hương khấn vái xong, trai làng đặt cung tên lên bàn thờ. Cụ Từ và Chủ tế mang cặp gà vào hậu cung cúng và làm lễ mật khấu rồi đặt cặp gà trói sẵn ở cạnh đền. Cho đến khi nhang tàn, trai làng nhận cung tên, lúc này đãõ thành vũ khí thiêng bắn trăm phát trăm trúng. Mỗi trai làng đều dùng cung tên bắn vào cặp gà. Sau đó cặp gà bị cắt tiết.Tiết chúng trộn vào nhau và được đỗ xuống đất. Tiếp đến cuộc múa của người thợ săn bắt đầu. Tốp nam đóng vai những thợ săn thiện nghệ. Tốp nữ đóng vai những con mồi. Những động tác múa của đám nam nữ mô tả theo những hoạt động của người thợ săn rình rập mồi, và những động tác của con mồi khi bị bắt.

Cuộc múa gà phủ diễn ra chưa tàn một cây nhang, thì từng cặp nam nữ tìm chỗ khuất để thực hiện cầu giao phối. Đây là một lệ của nghi lễ. Sau đó cuộc lễ coi như hoàn tất, mọi người kéo nhau ra về.

TỤC MÚA MO

Tục
c múa Mo xảy ra ở Thanh Uyên, huyện Tam Thanh , Vĩnh Phú mở ra vào ngày mồng 7 Tết để tưởng nhớ bà Xuân Nuơng, nữ tướng của Hai Bà Trưng và cũng để tưởng nhớ đến Thần Nông.
Trong ngày lễ, làng cử một thày cúng giỏi, biết chữ, khỏe mạnh, không có tang chế trong gia đình đóng vai Chúa Mo cúng lễ.. Chúa Mo ăn mặc hết sức sặc sở: Quần đỏ, áo dài màu da đồng, chít khăn tím, thắt lưng hồng, áo cổ hình lá sen xanh, hai vai đan chéo hai cờ đuôi nheo đỏ viền vàng. Chúa Mo ngồi ở chiếu giữa sân đình trước hương án. Một tốp nam nữ thanh tân số lượng bằng nhau, đứng thành hai hàng thẳng bên chiếu.

Tới giờ hành lễ chiêng trống nổi lên. Chúa Mo đứng dậy tay cầm ba nén nhang nghi ngút khói, nhìn thẳng vào bàn hương án rồi bắt đầu múa, và hô:'Mời Thần Nông về hưởng lễ'.

Chủ tế quần trắng, áo thụng xanh, mủ tế, chân đi hia, đứng bên hương án hô tiếp:'Hú hú hô! Hú hú hô! Vua Mo đã về.' Trai gái hai hàng hú theo, nhắc lại ba lần.
Chúa Mo cắm hương, rút cờ múa, rồi hát:

“ Trong làng cây móc
Làng ta đi học
Là đỗ Tam Khoa
Là hú hú ha
La hú hú hơ”.

Trai gái hú theo hai câu cuối ba lần. Sau đó Chúa Mo hát tiếp:

“Trong làng cây muỗng
Làng ta làm ruộng
Lúa tốt đề đa
Là hú hà ha
Là hú hơ hơ”

Trai gái hai hàng lại lập lại hai câu cuối ba lần. Sau đó Chúa Mo chúc lành cho bá tánh. Tiếp đến chủ lễ lấy bánh dầy, bánh chưng, bánh bột nặng hình tằm, hình kén đưa cho Chúa Mo để dâng cúng Thần Nông. Dân cúng xong, Chúa Mo tung lễ dâng cho dân chúng đứng chung quanh giựt lấy. Gọi là cướp lộc thánh ban, với quan niệm lộc sẽ làm cho nhà nhà sinh con cái đề huề, đầy đủ, sung túc, ăn no, mặc ấm, suốt năm.

TỤC ƯƠNG BÈO HOA DÂU

Tục này được dân làng Miên, xã Quỳnh Đồng, huyện Quỳnh Phụ, Thái Bình mở hội vào ngày mồng 4 Tết. Làng Miên nổi tiếng về nghề ương bèo hoa dâu. Dân làng Miên ương bèo hoa dâu làm phân bón nổi tiếng khắp các tỉnh miền Bắc. Bón bèo hoa dâu lúa bén chân nhanh, mau lớn như thổi, lại sạch sẻ không hôi hám.

Vào sáng mồng 4 Tết khi tế lễ xong, mọi người trong làng đứng vậy vây quanh sân đình để thưởng thức một hoạt cảnh làm vui vẻ cho cả làng mình.

Tất cả những sinh hoạt đời sống hàng ngày đều được trình diễn tại sân đình với các ngành nghề Sĩ, Nông, Công, Thương.

Chỗ này thì ông đồ nho há rộng mồm ra oai, giảng giải chữ nghĩa thánh hiền trước đám học trò mặt mày ngơ ngác, sợ hãi. Chỗ kia anh lái buôn bày bán đầy đủ các mặt hàng với lời quảng cáo chào mời khách một cách hết sức hấp dẫn. Chỗ nọ bác thợ hồ, thợ nề, thợ mộc, canh cửi đang trổ tay nghề v.v…

Riêng tại giữa sân đình được đấp một khoảng nhỏ làm mảnh ruộng giả đang chứa đầy nước. Mặt nước được phủ bèo hoa dâu xanh mượt, nõn nà. Trên mảnh ruộng ấy có bác nông phu đang dắt trâu ( người giả trâu) cày ruộng. Thỉnh thoảng mấy con trâu này nhảy lên bờ vẩy bùn vào các cô thiếu nữ đứng xem, tạo nên những tràng pháo tay náo nhiệt. Tiếng hò reo của mọi người hòa với tiếng chiêng trống vang động khắp thôn làng.

TỤC SĂN CUỐC ĐẦU NĂM

Ở Vĩnh Phú các làng Thượng Lạp, Phú Thứ, Huy Ngạc, Tam Phúc, Đạo Đức... trong tiệc đầu Xuân đều có tục săn Cuốc. Truyền thống của tục này là bảo vệ mùa màng vì chim rừng như Cuốc, Trĩ, Gà gô thường về ruộng phá hại lúa non.

Vào ngày mồng 4 tết, sau cuộc tế lễ ở đình, dân làng hò reo, nỗi trống, nổi mỏ, nổi chiêng, phèn la kéo nhau đi lùng các hang cùng ngõ hẽm, bờ rào, bụi tre và khắp đồng ruộng để đi tìm săn chim Cuốc. Ai bắt được Cuốc đem trình sẽ được lãnh thưởng.

Ở Bắc Hà, làng Trà Xuyên, Quế Sơn mở hội bắt Cuốc vào ngày mồng 8 Tết. Sau khi tế ở đình làng xong, dân làng tụ tập ở sân đình. Sau ba hồi chiêng trống lệnh, mọi người xông ra đồng tìm bắt Cuốc. Khi nghe tiếng chiêng thu quân mọi người tập hợp lại với tất cả Cuốc bắt được. Làng làm thịt Cuốc để cúng thần, cúng xong đem chia cho mọi người cùng ăn nhậu, thật vui vẻ.

Ở Thái Bình tại làng Chiềng, Tam Nông, huyện Hưng Hà, vào sáng mồng 1 Tết, người trong làng từ già đến trẻ, gái, trai đều sẵn sàng gậy gộc trên tay đứng đợi lệnh của 'Lềnh' (Người chỉ huy cuộc săn) để ùa nhau ra đồng, bờ, bụi tìm bắt Cuốc. Cuốc bắt được đem vể làm thịt cúng thần, sau đó mọi người cùng chia nhau hưởng dụng.

Riêng tại làng Yên Đỗ, huyện Bình lục, Nam Hà, cuộc săn Cuốc diễn ra như sau: Mỗi năm vào ngày mồng 3 và 5 tháng giêng là ngày nghỉ Tết. Cày cấy đâu đã vào đó, dân làng có tổ chức ngày săn Cuốc để chống lại sự phá hoại mùa màng của giống chim rừng này. Trong cuộc săn các vị bô lão đi giữa đám đông, còn đi đầu và cuối làm đám trai tráng khỏe mạnh. Lúc đi săn kẻ khua cồng, người đánh chiêng lệnh, người hò reo, kẻ la, người hét inh ỏi, làm náo động cả một vùng khiến chim muông trốn trong các bụi rậm, bờ ao kinh hoàng bay, chạy, nhảy tứ tung tìm nơi ẩn nấp. Lúc đó là lúc chúng bị dân làng tóm cổ.

LỄ CẦU TẰM, CƯỚP KÉN

Những làng trồng dâu nuôi tằm thường có tục cầu tằm, cướp kén vào những ngày đầu Xuân. Những vườn dâu của các làng này được trồng theo hai bờ nước, nhìn đến hết tầm mắt vẫn chưa hết được màu xanh.

Làng Phan Dư, huyện Lập Thạch, Vĩnh Phú mở hội vào ngày mồng 8 tháng giêng. Trong ngày này những con kén bằng nan tre nhuộm xanh, đỏ, vàng được buộc vào cây tre dựng trước cung tế. Làm tế lễ xong, Chủ tế trân trọng vác 'cây kén' ra cho làng giựt. Khi cướp được kén, người ta đem về buộc vào nương tằm với lời cầu mong tằm khỏe mạnh, cho ra tơ tốt.

Các làng Hương Nha huyện Thanh Tâm, Vĩnh Phú, làng Bàn Bạch huyện Vĩnh Lạc, Vĩnh Phú cũng làm lễ cướp kén vào tháng giêng.

TỤC RƯỚC LỤA VÂN SA

Tục này vào ngày mồng 5 Tếr hàng năm được dân làng Vân Sa, xã Tân Hồng, Huyện Ba Vì , Hà Tây mở hội.

Theo truyền thuyết Ngọc Hoa công chúa, vợ của Sơn Tinh thường cùng với chồng dạo khắp nước thăm hỏi dân tình. Ngày kia, hai người đến các bãi ven sông Thao, sông Hồng, Ngọc Hoa thấy các dãy đất mầu mỡ bỏ hoang phế lấy làm tiếc nên đã bày cho dân làng cách trồng dâu, nuôi tằm để dệt lụa. Tằm nhờ dâu đó đã cho ra nhiều tơ óng ả.

Được mùa lúa lại được mùa tơ tằm, Ngọc Hoa công chúa cho dệt những tấm lụa, tấm the lớn và đẹp để cống hiến vua cha. Đám rước lụa tiến vua của công chúa được toàn dân tổ chức thật linh đình. Đoàn rước lụa được chia thành hai tốp. Tốp thứ nhứt là những bà trung niên được tuyển lựa trước, dẫn đầu là những cô gái đẹp thanh xuân vác những né kén bằng tre, điểm loáng thoáng những lá dâu xanh bằng lụa. Những con nén được đẽo bằng gỗ xoan, có lỗ đục để luồn dây vào né. Kế kến là các thiếu nữ mặc toàn tơ lụa Vân Sa, tay mỗi cô cắp một rổ lá dâu. Phía sau các cô này là một kiệu hoa chất đầy tơ lụa quí giá do các cô thanh xuân khác khiêng, có tàng lộng che hai bên, có chiêng trống đánh lên gõ nhịp. Cuối cùng là tốp đàn ông, thanh niên. Đây là tốp trai tráng lực lưỡng, khỏe mạnh trong làng. Đám tráng niên này mặc áo lụa nâu, khăn đầu rìu, quần lụa màu, thắt lưng màu, vai vác cày hoặc cuốc, tay dắt những con trâu giả. Đám rước diễn hành lộng lẩy, trang trọng giữa làng.

Qua câu chuyện về lòng hiếu nghĩa của công chúa Ngọc Hoa đối với vua cha, dân làng Vân Sa từ đó hàng năm làm lễ rước lụa để ghi nhớ công ơn dạy nghề của công chúa, vừa để gìn giữ nghề quí của tổ tiên để lại.

Những cỗ tục Lễ Hội dân gian Việt nam còn nhiều không kể xiết. Nhưng qua những hoạt động vừa được trình bày ở trên, đã cho thấy sự tập hợp trong những ngày Tết là dịp để mọi người cùng tham gia, vừa trình diễn sáng tạo vừa thưởng thức hưởng thụ.

• Đặng thiên Sơn
Xuân 2009

Chúc Tết và sự nói láo của bà Madison

Chúc Tết và sự nói láo của bà Madison
Đặng thiên Sơn

Sau lời nói có tính cách thủ tục trong “Cung Chúc Tân Xuân” gởi đến cư dân khu vực 7 và đồng hương Việt Nam, bà Madison liền kể công phục vụ của bà trong 3 năm qua. Mở đầu, bà cho biết cũng như năm trước tức năm 2007, thì năm 2008 là năm đầy bận rộn của bà vì bà đã hoàn thành công tác: “Tạo thêm 1.000 việc làm mới, xây thêm 700 đơn vị gia cư dành cho người có lợi tức thấp.” Đây là thành tích mở miệng ra là bà Madison khoe đã làm được. Tuy khoe khoang nhưng bà không nói thật, đó là kế hoạch của thành phố đã có trước khi bà lên làm nghị viên. Sự kiện này khác với công việc bà đã nói thật, là đã vận động ngân sách để tu bổ công viên và thư viện Tully có từ thời ông Gregory mở cửa làm việc thêm vào ngày Chủ nhựt.
Một người bình thường ai cũng biết kế hoạch Chỉnh Trang và Phát Triển thành phố bao giờ cũng có những dự án lớn và chương trình nhỏ. Dự án lớn thì áp dụng chung cho thành phố. Thí dụ như mở thêm đường xá, xây thêm nhà housing cho người có lợi tức thấp mua hoặc mướn, phát triển thêm các khu thương mại nhằm mục đích tạo công ăn việc làm cho cư dân. Các kế hoạch này thông thường được phác họa từ 5, 10 về trước hay hơn nữa. Còn những chương trình nhỏ như mở thêm vườn chơi trẻ em trong khu dân cư, tu bổ thư viện, cào mương, chặt cây, sửa đường,…tại các khu vực là những việc bình thường hàng ngày, hàng tháng, hàng năm. Bà Madison đem những việc phải làm vì đó là bổn phận, nhiệm vụ một nghị viên như cùng ký tên phê chuẩn một dự án nào đó để kể công thì có vẻ “ép” người dân quá. Nếu không nói là có vẻ lố bịch khi muốn mọi người biết ơn mình, mang ơn mình.
Không ai nói bà Madison không làm việc. Nhưng chỉ làm có 1, có 2 mà kể là 10 thì coi không được. Còn như đã nói, muốn kể thì chẳng ai cấm. Nhưng phải nói thật, kể thật. Không ai chấp nhận một người chỉ làm được cái cầu tre mà đi khoe tùm lum là đã làm được cầu đúc. Không ai đồng ý một người chỉ là một nhân viên quét dọn hay một y tá trong một bịnh viện nhưng khi về Việt Nam lại nói dóc là bác sĩ. Nói theo ngôn ngữ tiểu thuyết tình cảm, xã hội thì đây là sự khoe khoang của những hạng người lường gạt cả tình lẫn tiền.
Trong thư chúc Tết bà Madison chúc đồng hương mạnh khoẻ, làm ăn phát tài thì ít, còn bà kể công thì nhiều. Bà kể tiếp là đã vận động thành phố chấp thuận ngân sách 2 triệu 750 ngàn cho dự án xây dựng Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng Việt Nam. Điều này có thể đúng, nhưng bà tưởng rằng đó là số tiền riêng của bà nên muốn giao cho ai khai thác thì giao nên đã gặp trở ngại. Do đó, một phần của số tiền bà Madison tưởng đã trót lọt ra khỏi “kho bạc”, ai dè phải trở vô nằm trong phòng “đông lạnh”. Vì vậy, nên hơn một năm qua cộng đồng VN chẳng ai thấy mặt mũi cái Trung Tâm Sinh Hoạt của bà Madison đâu. Điều này đã gây nên sự phẫn uất trong CĐVN. Mọi người tự an ủi có lẽ sau ngày 3/3/09, khi bà Madison không còn là nghị viên khu vực 7 nữa thì cái TTSHCĐVN này mới ngóc đầu lên nổi.
Một điều đặc biệt là trong thư kể công cuối năm, bà Madison khoe đang giữ chức vụ quan trọng là Chủ tịch Ban An ninh và Tài chính của HĐTP. Bà khoe chức, nhưng bà im hơi không khoe cái thành tích đã đạt được là nhờ bà làm Chủ tịch mà an ninh thành phố San Jose từ vị trí đứng hàng thứ nhứt toàn nước Mỹ thời thị trưởng Gonzales, tới thời bà và ông Chuck Reed thì xuống được hạng tư. Điểm cũng đáng lưu ý tiếp trong thư chúc tết, bà Madison không còn nhắc đến công lao đã mở rộng đường Lucretia, đường Senter từ thời nghị viên Terry Gregory như bà đã kể tới, kể lui, hai, ba lần.
Để chấm dứt “Lá thư xuân” bà Madison than nghe rất tội nghiệp. Nguyên văn như sau: “Là nghị viên gốc Việt đầu tiên, đã có những khó khăn, thử thách mà Madison phải tự mình vượt qua. Không có người nào đi trước để Madison có thể học hỏi hoặc rút kinh nghiệm, chẳng hạn như việc đặt tên cho khu thương mại trên đường Story. Những bài học từ chuyện này sẽ giúp cho Madison trở nên một người nghị viên tốt hơn, một người dân cử tốt hơn. Và từ những kinh nghiệm thu nhận được trong hơn ba năm qua, Madison sẽ tiếp tục tiến tới”.
Qua đoạn văn trên, bà Madison hàm ý cho cử tri khu vực 7 và đồng hương VN thấy bà chẳng sai trong biến cố đặt tên cho khu thương mại trên đường Story. Bà tỉnh bơ như chẳng có việc gì xảy ra. Bà không nhắc đến tên “Little Sàigòn” cũng như “Sàigòn Business District”. Ngược lại, bà còn khẳng định là sẽ làm tốt hơn nữa. Thật là kinh khủng! Nếu bà làm tốt hơn nữa, thì cộng đồng VN tỵ nạn CS tại SJ sẽ ngất ngư nhiều hơn nữa.
Rõ ràng sự than vãn của bà Madison không phải là tiếng kêu của sự minh oan, sự phân trần mà là sự ngụy biện đầy tự tôn và chuẩn bị tiếp tục đối đầu với cộng đồng nếu bà thắng trong ngày bầu cử 3/3/09. Và càng làm lộ thêm sự gian manh có tính toán trong lời nói. Bởi vì là một đại diện dân thì người đó phải hiểu nhiệm vụ của mình là gì, làm việc cho ai, theo nguyện vọng của ai. Do đó, chức năng làm việc này đâu cần phải có kinh nghiệm, đâu cần phải học hỏi kinh nghiệm của ai. Mà điều kiện duy nhứt để làm được việc, hoàn thành sứ mạng là thực hiện đúng những gì đã cam kết, đã hứa hẹn khi ra tranh cử thì đủ rồi. Điều kiện này chỉ đòi hỏi một tấm lòng phục vụ dân mà thôi. Đơn giản như vậy! Dễ dàng như vậy
Bà Madison than thở như trên là một cách vừa tự đề cao mình là người phụ nữ VN số một tại San Jose, vừa nguỵ biện để che dấu sự tàn nhẫn, thiếu nhân nghĩa trong con người bà. Bà vô cảm đến độ thốt ra những lời khinh bạc rất khó nghe khi hàng ngày đi làm nhìn thấy cảnh đồng hương dầm mưa, dãi nắng đấu tranh đòi thực thi dân chủ, công bằng. Bà độc ác đến độ không một lời hỏi han và coi sự sống, chết của chiến sĩ Lý Tống như cỏ rác đối với cuộc tuyệt thực sinh tử của ông. Lương tâm, đạo đức của bà Madison đã đi chơi xa nên bà không nói ra được một lời nghe tử tế, một hành động coi được, để xứng đáng tiếp tục giữ vai trò của mình trong HĐTP.
Bà Madison không phải là một người thợ uốn tóc, thợ làm móng tay, và cũng không phải là một chuyên viên hãng điện tử nên đâu cần học hỏi kinh nghiệm của ai. Nghị viên, Dân biểu hay ngay cả Tổng thống không phải là một nghề. Không có trường nào dạy làm nghề Nghị viên, Dân biểu, Tổng thống hay những chức vụ đại diện dân khác. Việc làm của những địa vị này là một chức năng, đòi hỏi dựa trên tinh thần tự nguyện phục vụ xã hội. Đây là một chức năng cao đẹp. Bà Madison tình nguyện ra tranh cử. Bà hứa hẹn làm việc theo nguyện vọng cử tri, khi đắc cử bà thực hiện những lời đã hứa đã đủ lắm rồi, đâu cần học hỏi ở ai. Nên bà nhắc đến hai chữ cần người có kinh nghiệm hướng dẫn là một sự xảo ngôn, điêu ngoa.
Để chứng minh bà Madison mở miệng ra là nói láo, điêu ngoa là không có ai chia xẻ với bà về việc đặt tên “Little Sàigon” cho khu thương mại trên đường Story. Xin hãy đọc đoạn phỏng vấn của nhà báo Huỳnh Lương Thiện, Chủ nhiệm, Chủ bút Mõ S.F với dân biểu Trần Thái Văn ngày 22/02/08, trước City Hall dưới đây:
Huỳnh Lương Thiện: Thưa ông Dân biểu trong dịp gần đây ông có cơ hội nói chuyện với ông Thị trưởng Chuck Reed hay là Nghị viên Madison Nguyễn về vấn đề nầy không ạ!
DB. Trần thái Văn: Chúng tôi có cơ hội tiếp xúc bằng điện thoại với ông Chuck Reed cũng như nghị viên Madison Nguyễn, cũng chia xẻ với họ dù rằng giai cấp và thẩm quyền nó hơi khác. Chúng tôi hiểu được đây là vấn đề địa phương trong phạm vi thẩm quyền của HĐTP chớ không phải của tiểu bang. Tuy nhiên, tôi cũng chia xẻ cho họ và có thể nói đã khuyên ông thị trưởng cùng nghị viên Madison Nguyễn nên nghe nguyện vọng của CĐVN tại thành phố San Jose (ĐTS gạch đích đoạn này). Cũng như câu hỏi đã đặt ra đối với HĐTP là trong cộng đồng người Mỹ tại sao có nhiều Hội đoàn, tổ chức trong quá khứ đã ủng hô họ mà nay thì quay lại không chấp nhận và phủ nhận cái quyết định - có thể nói là chống lại quyết định của HĐTP, đó là vấn đề thứ nhứt.
Vấn đề thứ nhì tôi cũng chia xẻ với họ là cá nhân tôi cái kinh nghiệm tại Nam California 20 năm về trước, khi tranh đấu cho chữ “Little Sàigòn”. Hồi xưa cũng có những vấn đề phải nói là lục đục về cái tên “Little Sàigòn” như một số các doanh gia họ cũng muốn những cái tên khác, nhưng chúng tôi nói rằng đây là cái tên CĐVN muốn chọn cũng như cá nhân tôi cũng ủng hộ như vậy.”
Khinh miệt đồng hương, phản bội lời hứa, mượn tay người bản xứ nhục mạ, đàn áp tư tưởng đồng bào mình, bà Madison đâu cần kinh nghiệm này. Bà Madison vỗ ngực tự hào mình là nghị viên gốc Việt đầu tiên nên gặp khó khăn, điều này không đúng, khi bà từ chối những lời nói, những lời khuyên chân thành của D.B Trần Thái Văn để chấp nhận đối đầu với một cuộc thử thách như bà thố lộ.
Có nhiều người nói, bây giờ bà Madison ráng hốt những giọt nước đã tràn ly rồi hãy tính. Bà hãy nối lại nhịp cầu “hiền lương” đã gẫy, khi bà bắc một nhịp cầu “bất lương” tạo điều kiện cho người bản xứ miệt thị CĐVN tỵ nạn cộng sản. Tất cả không còn gì, nên không ai nghĩ đến câu chuyện tình “Gương vỡ lại lành”
Trong 3 năm làm nghị viên thì trong một năm rưỡi đầu bà Madison đã làm được lợi ích gì cho cộng đồng chưa ai nhìn thấy, chỉ thấy sau đó là những tháng ngày bà làm xào xáo cộng đồng, phân hóa tình cảm, quan hệ Mỹ - Việt. Bà Madison đã xô ngã sự nghiệp chính trị của bà qua sự từ chối tên “Little Sàigòn”. Nếu hôm nay khu thương mại Story ngạo nghễ chính thức với tên “Little Sàigòn” chớ không phải là những lá phướn tạm thời, thì đó là một thành tích chính trị của bà. Đây là một thành tích thật sự trong lòng người Việt tỵ nạn CS tại địa phương chớ không phải những khu nhà housing, khu chợ, vườn chơi… theo nhu cầu sẽ mọc lên từ từ mà bất kỳ ông nghị viên, bà nghị viên nào, khu vực nào cũng có thể kể công được. Bà Madison đã đi ngược chiều với cộng đồng khi bà là con thoi, đã được những thế lực phía sau đặt ngược đầu trên quỹ đạo thúc đít chạy tới. Sự sai lầm của cộng đồng là không lường trước được điều này. Nhưng tới hôm nay vẫn chưa muộn để vứt bỏ con thoi oan nghiệt kia.
Ngày 3/3/09 đã gần kề nhưng chưa tới. Trong khi chờ đợi xin mời quí cử tri khu vực 7 và đồng hương vào mạng lưới toàn cầu của Vietvungvinh.com ngày 22/2/08, để nghe lại đoạn băng ông Hùynh Lương Thiện phỏng vấn D.B Trần Thái Văn để thấy bà Madison tới cuối năm vẫn còn thiếu thành thật, còn nói láo là “Không có người nào đi trước để Madison có thể học hỏi hoặc rút kinh nghiệm...” để che dấu sự phản bội cử tri.
*Đặng thiên Sơn
28/01/09

Ngôn ngữ của sự lựa chọn: thay đổi, thay thế và dễ dãi

Ngôn ngữ của sự lựa chọn: thay đổi, thay thế và dễ dãi
*Đặng thiên Sơn
Khi ra tranh cử các chức vụ dân cử, hình như không có ứng viên nào thoát khỏi luận điệu “hứa hẹn” và “nổ sảng”. Có lẽ đây là nét đặc thù của những người có tham vọng chính trị mà mọi người điều nhìn thấy ở bất cứ nơi đâu trên thế giới. Nét độc đáo của những người này, là tuy không học chung một thầy, xuất thân từ một lò, nhưng bài bản hứa hẹn của họ nghe đều rất bùi ta, rất hấp dẫn. Bùi tai, hấp dẫn ở đây chưa hẳn là do họ ăn nói lưu loát, hùng hồn mà chính là những điều họ nói ra liên quan trực tiếp tới quyền lợi của người dân. Đây là thứ quyền lợi mà con người thường đặt trên quyền lợi của quốc gia, quyền lợi của dân tộc. Kết quả bầu cử TT. Mỹ vừa rồi với sự thắng cử của ứng cử viên da đen Barack Obama bằng chiêu bài “Chúng Ta Cần Thay Đổi” so với chiêu bài “Tổ Quốc Trên Hết” của ông John McCain, đã chứng minh được quan điểm bỏ phiếu của cử tri. Bà Madison khi ra ứng cử nghị viên khu vực 7 vào năm 2005, để thay thế ông Terry Gregory, bà cũng không tránh khỏi có nhiều điều hứa hẹn. Và bà thắng được cô Linda Hàn Nguyễn là nhờ hứa hẹn giỏi hơn.
Ngoài những điều bà Madison đã hứa chung chung liên quan đến việc phát triển khu vực 7 về an ninh, trường ốc, thư viện, nhà cửa, việc làm… Bà còn đặc biệt nhấn mạnh sẽ hợp tác chặt chẽ với đồng hương Việt Nam để xây dựng một cộng đồng VN tỵ nạn CS vững mạnh. Bà nói chắc như đinh đóng cột là “one hundred percent” - “một trăm phần trăm” là sẽ sát cánh, lắng nghe tiếng của nói đồng hương VN, sẽ làm theo những nguyện vọng chính đáng của đồng hương và sẽ vì quyền lợi của cộng đồng mà tranh đấu cho đến khi bà còn là nghị viên trong HĐTP. Trong đó, hai vấn đề khá quan trọng bà đề cập đến là:
- Bà hứa nếu đắc cử sẽ can thiệp với HĐTP lập một khu thương mại VN để vinh danh người Việt tỵ nạn, như các thành phố khác tại Hoa Kỳ đã có.
- Bà hứa nếu đắc cử sẽ thành lập một Trung Tâm Sinh Hoạt cho Cộng Đồng Việt Nam (Vietnamese American Community Center =VACC).
Ai cũng biết khi các ứng cử viên ra tranh cử họ hứa hẹn là một chuyện, còn họ có làm được hay không là chuyện khác. Theo các nhà nghiên cứu, thì sau khi đắc cử ứng cử viên nào thực hiện được 40 - 50% lời hứa thì đã tốt lắm rồi, quí lắm rồi. Xác xuất cách biệt quá lớn này mặc nhiên đã trở thành truyền thống, nên không có gì phải ngạc nhiên. Thí dụ như TT. Bush tuyên bố là ông sẽ bắt được trùm khủng bố Osama Binladin, nhưng ông không làm được điều này. Tuy nhiên, ông cũng đã giữ đúng lời hứa, là không để cho khủng bố gây thảm trạng 9/11 trên đất Mỹ lần thứ hai. TT. Bush đã thực hiện được lời hứa quan trọng này cho tới mãn nhiệm kỳ. Và còn nhiều thứ khác TT. Bush đã không làm được và nhiều thứ khác ông đã làm được cho quốc gia, cho dân tộc Hoa Kỳ. Riêng trường hợp bà Madison “yêu dấu” của cộng đồng. Người nữ nghị viên mà những người trong Nhóm Chống Bãi Nhiệm nói là “nếu bà bị bãi nhiệm thì cộng đồng sẽ mồ côi” trong 3 năm qua chẳng những đã không làm được một việc hữu ích nhỏ nào trong những gì bà đã hứa, mà còn tạo ra sự khủng hoảng trầm trọng giữa cộng đồng VN và HĐTP về hai vấn đề vừa nêu trên.

Bà Madison đã làm cho Thị trưởng Chuck Reed gọi những người đấu tranh cho dân chủ, cho lẽ phải, công bằng phát xuất từ cái tên “Little sàigòn” là nhóm thiểu số “to mồm” và còn dọa nạt vùi dập cộng đồng. Bà Madison đã làm cho những kẻ vô danh trong Liên Đoàn Lao Động Vùng Nam Vinh ăn nói trịch thượng là đòi “đấm vào mặt” đồng hương của bà. Bà Madison đã mở diễn đàn để ông Larry Stone Giám định Viên Thổ Trạch Quận hạt Santa Clara, gọi những người muốn thực thi quyền hiến định của một công dân là “du đãng,côn đồ”. Còn cá nhân bà thì chẳng những ăn nói gian dối, lươn lẹo, thất hứa, mà còn mạt sát những người biểu tình hết sức trật tự, ôn hòa trước City Hall vào ngày thứ Ba Đen là gánh xiệc vân vân.
Chẳng những bà Madison không làm được những việc lợi ích chung cho cư dân khu vực 7, mà ngay cả chuyện lợi ích riêng cho cộng đồng VN như lời hứa bà cũng lạng quạng không giải quyết thỏa đáng. Lý do vì sao bà Madison không làm được gì cả, dù là cỏn con, ai cũng thấy, vì bà đã chỉ đặt quyền lợi cá nhân, phe nhóm và của thế lực đen sau lưng bà lên trên quyền lợi của cộng đồng. Tóm lại nguyên do là vì ý đồ và tham vọng đen tối của bà.
Sự chống đối quyết liệt cái tên “Little Sàigòn” của bà Madison đã làm nổi bật thái độ chính trị của bà. Bà Madison đã khiến cho người Việt quốc gia tỵ nạn CS thấy rằng bà rất “kỵ chống Cộng”, bà phản ứng như đỉa phải vôi nếu bà bị lôi kéo vào hàng ngũ những người chống Cộng.
Về phương diện Văn Hóa: Bà giao Vườn Văn Hóa Việt cho ông Lê Văn Hướng - người có thành tích làm ăn với VC và không có chút kiến thức gì về văn hóa khi trắng trợn xử dụng 92 chữ ký giả, để dối gạt thành phố về yêu cầu của thương gia trong khu vực muốn ngưng việc đặt tên khu thương mại. Ông này có nhiều thành tích đầu tư những chuỗi cơ sở làm ăn tại Việt Nam với bạo quyền CS. Sự kiện cho thấy bà Madison cài đặt người với dự mưu.
Về Xã Hội: Bà giao dự án Tạo mãi và Tổ chức Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng VN cho BS. Nguyễn Xuân Ngãi - một người không bao giờ tham dự các sinh hoạt cộng đồng có tính cách truyền thống của người Việt hải ngoại như ngày lễ 30/4, ngày Quân Lực 19/6, để lập Hội Đồng Quản Trị. Ông Ngãi cũng đã có thành tích đưa hàng triệu Mỹ kim dụng cụ Y tế về giúp bạo quyền CS VN (vì bệnh viện mà ông trang bị các dụng cụ y khoa này chỉ có cán bộ CS mới có tiêu chuẩn thụ hưởng). Ngoài ra ông ta còn viết thơ năn nỉ LHQ cho VC vào làm thành viên không thường trực và ông cũng đã tổ chức TẾ LẠY hồn ma VC Hoàng Minh Chính tại nhà vòm San Jose City Hall. Cho thấy bà Madison đã có tính toán.
Về Kinh tế: Bà đi đêm với thành phố vận động đặt tên Vietnam Town Business District để làm lợi cho công trình xây dựng của ông Tăng Lập, Thành phố không đồng ý, bà chọn tên Vietnam Business District theo ý ông Tăng Lập, sau đó xin tiền trang trí cho khu thương mại này của ông Tăng Lập. Ông Tăng Lập cũng có nhiều liên quan đến nhóm đầu tư, mua bán địa ốc mà cán bộ CSVN ăn cướp của dân để bán buôn kiếm lời. Phải chăng bà Madison nhắm giao thế lực kinh tế cho phe cánh giàu có, trong kế hoạch rữa tiền của tư bản.
Về Chính trị: bà sát cánh với Hoàng Thế Dân - một nhân vật trọng yếu của đảng Việt Tân chủ trương thỏa hiệp với VC để canh tân VN đến năm 2025. Ông Hoàng Thế Dân là một thành viên trong liên minh 6 chính đảng tại Bắc California. Ông cũng làm trưởng nhóm Tiếng Nói Khu Vực 7.
Về Truyền thông: Với sự trợ giúp tài chánh của giới tài phiệt giàu có, bà đã liên kết đài Quê Hương, báo Tin Việt News, Thời Báo, Saigòn Radio, Sóng Việt tạo thành mạng lưới tuyên truyền, rõ ràng bà Madison đang thâu tóm truyền thông về dưới trướng để dễ bề thực hiện những mưu đồ nào đó.
Nhìn hình thức hoạt động và qua lời ăn tiếng nói của những khuôn mặt trong Nhóm Chống Bãi Nhiệm, người ta dễ dàng nhận ra bà Madison muốn vẽ ra trong đầu mọi người một VIỄN TƯỢNG về một CỘNG ĐỒNG VIỆT NAM HOÀN TOÀN MỚI: trong đó có SẮC THÁI VĂN HÓA MỚI, SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG với QUAN ĐIỂM CHÍNH TRỊ MỚI, PHÁT TRIỂN KINH TẾ TRONG CHIỀU HƯỚNG MỚI, và quan trọng nhất là ĐƯỜNG HƯỚNG TRUYỀN THÔNG MỚI. Cộng đồng Việt Nam MỚI này được điều hành với nhóm nhân sự kể trên.
Phải chăng bà Madison quyết liệt chống lại những người quốc gia tỵ nạn cộng sản chân chính và ăn thua đủ tới độ một mất, một còn với cộng đồng là một thử thách bà Madison chấp nhận. Thử thách này dựa trên căn bản đánh đổi sự nghiệp chính trị của bà, với sự tan rã của lực lượng chống cộng tại thủ phủ chính trị của người Việt hải ngoại nếu bà thắng cuộc.
Một cộng đồng mới mà tôi nghĩ có lẽ bà Madison và phe nhóm của bà muốn là:
- Một cộng đồng mới sẽ chủ trương không chống cộng nữa. Tức là không biểu tình, không đã đảo VC để khi Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng đến HK mọi người phải tiếp đón đàng hoàng.
- Một cộng đồng có nền văn hóa mới, là giao lưu với văn hóa đỏ của VC. Tức là phải để những văn hoá phẩm có nội dung chà đạp lý tưởng chống cộng của quân dân VNCH, ca tụng hành động cướp nước của VC là chính nghĩa được bày bán tự do.
- Một cộng đồng có nền kinh tế mới, là hợp tác làm ăn với VC. Tức là một mặt về nước làm ăn, một mặt để các tư bản đỏ dùng tiền ăn cắp, ăn cướp trong nước đem ra ngoại quốc đầu tư khống chế kinh tế người tỵ nạn đã có từ 2, 3 chục năm nay.
Vào ngày thứ Bảy 17 tháng 1/09 vừa qua, khi ghé địa điểm làm việc của UBBN tại Thanh 39 GiftShop trên đường Senter, tôi đã gặp các chị Minh Đức, Kim Anh, các anh Trần Hạnh, Nguyễn Bửu và cháu Bảo Anh, những người trong UBBN đang giúp đỡ đồng hương đến ghi danh bầu cử. Trong số đồng hương đến rồi đi, tôi gặp cụ Nguyễn Long Vân, 85 tuổi là cử tri khu vực 7. Cụ Long Vân ngồi xe lăn đến thăm các anh, chị đang làm việc. Cụ đề nghị tôi nên lập đi, lập lại và nêu rõ đạo đức và quan điểm chính trị của bà Madison. Theo đề nghị của cụ tôi xin trình bày lại một số điểm nổi bật của bà Madison về đạo đức cũng như quan điểm chính trị của bà ấy như sau.
Về tư cách đạo đức:
- Bà Madison là người thất hứa, tráo trở.
- Bà Madison thiếu thành thật, đặt điều dối gạt cử tri khi đưa ra vấn đề luật chỉ cho phép những người sống trong đường kính 1.000 feet mới có quyền ý kiến, ý cò đặt tên cho khu thương mại trên đường Story.
- Bà Madison đã vô ơn, khinh miệt, khi nói với báo chí ngoại quốc những người đề nghị tên “Little Sàigòn” đêm 20/11/07, là những kẻ ăn ở không đi làm khó dễ bà.
- Bà Madison vì quyền lợi riêng đã vi phạm luật Brown Act, và nhẫn tâm mượn tay đồng viện để đè bẹp nguyện vọng của đồng hương VN mình.
- Bà Madison quá trơ trẽn, khi phủ nhận hết những lời đã nói ra, dù rằng có bằng chứng video và cassette ghi nhận lại.
- Bà Madison đã chứng tỏ thiếu văn hóa, không cần phân biệt già cả, tuổi tác, khi mạt sát đồng bào biểu tình trước City Hall là gánh xiệc.
- Bà Madison không biết gượng khi đưa những điều mình không có làm kể trong DVD để tự tâng bốc là hành động lố bịch, vô liêm sỉ.
- Bà Madison đã không còn tình đồng hương, khi tạo diễn đàn để cho những kẻ mắt xanh, mũi lên tiếng kẻ đòi vùi dập, người đòi thoi vào mặt, người mạt sát cộng đồng VN là du đãng, côn đồ v.v…Và còn nhiều thứ khác đã nói lên bà Madison là người không có đạo đức.
Về tư cách chính trị:
- Bà Madison là người có quá khứ liên hệ mật thiết với VC qua các chuyến về VN gọi là để dạy dân chủ.
- Bà Madison từ chối cầm cờ vàng ba sọc đỏ khi được ông Mạc Văn Thuận trao tận tay.
- Bà Madison là đồng bọn với tên thân cộng Vũ Đức Vương ngăn cản nghị quyết cờ vàng.
- Bà Madison chưa bao giờ lên tiếng ủng hộ những việc làm vinh danh cờ vàng của các sinh viên tuổi trẻ cờ vàng, hay các đoàn thể quốc gia.
- Từ ngày đắc cử nghị viên bà chưa hề lên tiếng cổ võ, yểm trợ các ứng cử viên người Việt khác vào các chức vụ trong thành phố như ông Minh Dương, bà Cẩm Vân, ông Nguyễn Lân. Điều này cho thấy bà sợ có một người Việt khác có mặt trong HĐTP sẽ làm lu mờ hình ảnh “duy ngã độc tôn” của bà trong mắt người bản xứ.
- Người ta cũng chưa hề thấy bà Madison lên án VC và Trung Cộng trong vấn đề Hoàng Sa, Trường Sa. Lên án VC đang chà đạp nhân quyền, bức hại tôn giáo trong nước. Trong khi ấy ông Dave Cortese ít ra một lần đã lên tiếng tố cáo VC trước công luận về điều này.
- Bà Madison thẳng thừng từ chối tên “Little Sàigòn” dù tên này chỉ có âm hưởng chống cộng.
Xin chân thành cám ơn cụ Nguyễn Long Vân. Qua phần được cụ đề nghị nhắc đi, nhắc lại ở trên, mọi người đã thấy rõ con người của bà Madison như thế nào rồi. Do đó, phần còn lại là phần quyết định của cử tri VN trong khu vực 7. Liệu mọi người có chấp nhận đạo đức và quan điểm chính trị của người đại diện mình như vậy hay không? Tôi tin rằng dù có “dễ dãi” trong chính trị, nhưng có điều người ta không thể chấp nhận sự “thay đổi” để một ngày nào đó cờ đỏ sao vàng bay phất phới trên đường phố San Jose . Tôi tin rằng dù “dễ dãi”, nhưng không ai lại không muốn “thay thế” một người đại diện thiếu văn hóa, thiếu đạo đức để nhận thêm những tủi nhục mà người bản xứ trút lên đầu mình. Tôi nói chắc như vậy, vì tai tôi đã nghe một thiếu nữ đến ghi danh bầu cử nói rằng: “Tôi đến ghi danh để có thêm một lá phiếu bãi nhiệm con qu…cái”. Và một người trung niên nói: “ Tôi cầu mong đồng bào mình bỏ YES thật nhiều để bải nhiệm con ngu…cái”.
Đặng thiên Sơn
20 tháng 1/09

Wednesday, January 14, 2009

Nhìn từ hai phía: chợ sáng và chợ chiều

Nhìn từ hai phía: chợ sáng và chợ chiều
* Đặng thiên Sơn
Ngày Chủ nhựt 11 tháng 1/09 vừa qua Ủy Ban Bãi Nhiệm và bà Madison đã tổ chức tiệc gây quỹ cho tổ chức của mình. Địa điểm tổ chức của UBBN đường đường, chính chính nằm trong khu vực 7, tọa lạc tại số 2121 cạnh trụ sở Ban Đại Diện Cộng Đồng VN Bắc Cali trên đường số 10th , bắt đầu vào lúc 11 giờ sáng. Còn địa điểm tổ chức của Nhóm Chống Bãi Nhiệm tại số 1115 trên đường số 4 về hướng bắc, xa khu vực 7 hai dậm, khai mạc vào lúc 2 giờ chiều. Nhìn vào hình ảnh sinh hoạt của hai buổi tiệc, người ta có thể tiên đoán được tương lai tươi sáng hay đen tối của hai phía vào ngày bầu cử bãi nhiệm 3/3/09.
Được biết, địa điểm nhóm Chống Bãi Nhiệm tổ chức gây quỹ là trụ sở của Hội Cựu Nhân Viên Cảnh Sát San Jose ( Police Officers Association). Mới nhìn cái “logo” có chữ cảnh sát qua hình ảnh video trên trang web online của Việt Nam Nhựt Báo, người ta cứ tưởng là bà Madison được Sở Cảnh Sát thành phố San Jose ủng hộ. Nhưng nhìn kỹ, đọc kỹ bài tường thuật của VNNB người ta mới vở lẽ, vì thấy vậy mà không phải vậy.
Sự kiện bà Madison thêm một lần nữa, tổ chức gây quỹ tại một địa điểm cách xa và ngoài khu vực 7 với người tham dự hầu hết là Mỹ, Mễ, đã cho thấy bà Madison không còn quan tâm đến cử tri Việt Nam trong khu vực 7 của bà. Điều này còn nói lên khu vực 7 đất rộng, nhưng bà Madison khó chọn một nơi “yên tâm” để gây quỹ, vì gây quỹ trong khu vực mình mà chỉ có mấy chục người VN tham dự như kỳ ra mắt DVD thì còn sự bỉ mặt, chán chường nào hơn??!!. Tóm lại, bà Madison biết mình không còn chỗ đứng trong lòng người Việt nơi bà cố níu kéo nhận là đại diện cho họ.
Nhìn quang cảnh đông đảo trên 700 đồng hương Việt Nam có mặt trong buổi gây quỹ của UBBN. Rồi nhìn hình ảnh lèo tèo, thưa thớt, bàn ghế còn muốn nhiều hơn người tham dự của Nhóm Chống Bãi nhiệm. Mọi người đã nhận ra cảnh chợ buổi sáng rực rỡ của UBBN. Nơi đây, người qua, kẻ lại, đan nhau, rộn ràng, tưng bừng như ngày hội. Còn phía bên kia, bên Chống Bãi Nhiệm là cảnh chợ chiều thưa thớt buồn thiu. Nơi đó, bà bán hàng Madison đang nóng lòng trông ông đi qua, bà đi lại, lòng bồn chồn mong đợi có người ghé mắt để bà bán vớt vát cái gì đó, kiếm lộ phí trên đường về Fresno nuôi thân, nuôi gia đình.
Nhìn bà Madison lên máy vi âm miễn cưỡng trình bày lý do buổi tiệc, miễn cưỡng cám ơn sự có mặt của khoảng 3, 4 chục người Mỹ, người Mễ và hơn một chục người Việt Nam gồm báo Tin Việt News, VTime, VNNB làm phóng sự và những cái loa nổ sảng trong Tiếng Nói Khu Vực 7 của ông Hoàng thế Dân. Người ta càng thấy rõ hình ảnh bà Madison đang chịu đấm ăn xôi khi “không được phép từ chức”.
Ngoài những ông, bà nghị viên cộng đồng người Việt đã quen tên, biết mặt như ông Pete Constant và bà Nancy Pyle. Lần gây quỹ “nơi đất lạ quê người” trên đường số 4 bà Madison đã đưa lên sân khấu các nhân vật về hưu của thành phố như cựu Phó thị trưởng Pat Dando, cựu nghị viên John Diquisto, ông Bob Lopez chủ tịch hội SJPOA (SJ Police Officers Association).

Sau bài ca con cá sống vì nước một cách ngượng nghịu trước máy vi âm của bà Madison, là phần bốc thơm bà. Một trong những tiếng nói bốc thơm đáng để ý nhứt, là sự bốc thơm của bà cựu Phó thị trưởng Pat Dando. Bà này cho rằng chỉ vì đòi hỏi một cái tên không được thoả mãn mà bãi nhiệm bà Madison là một việc sai lầm và không chính đáng. Sau đó bà ta kể lể công lao của bà Madison cho mấy chục người có mặt trong phòng nghe.
Khi nói ra những lời tâng bốc bà Madison tận mây xanh, không biết bà Pat Dando, dù từng là nghị viên, nhưng bà có hiểu vai trò người đại diện dân như thế nào hay không? Đó là phải làm việc vì dân, cho dân hay vì mình, cho mình và quyền lợi riêng tư của phe nhóm khi lãnh lương do thuế của dân đóng góp? Tư cách của người nghị viên khi tuyên thệ nhậm chức là trung tín, thành thật hay xảo ngôn, gian dối, mờ ám, vi phạm luật pháp? Và bà Pat Dando có hiểu giá trị xác định kết quả của các cuộc thăm dò, đặc biệt do chính quyền lấy tiền hàng trăm ngàn Dollars của dân để thực hiện, là phải được thi hành đúng đắn hay chỉ là trò chơi cho vui? Đúng ý mình thì dùng mà không đúng ý thì vứt vào sọt rác??
Chẳng những bà Pat Dando đưa ra những lý do binh vực bà Madison với những lập luận của những con “gà què ăn quẩn cối xay” như Thị trưởng Chuck Reed, thái độ hăng hái của bà đã khiến người ta mường tượng đến những lời nói vô tri của những ông, những bà người máy “rô bô” đã được “set up” bấm nút là nói.
Ngoài hình ảnh biểu tượng là một máy “rô bô” như ông Chuck Reed, ông Larry Stone và những nghị viên thuộc Nhóm Chống Bãi Nhiệm. Tệ hại hơn, bà Pat Dando đã nói những lời còn… vô tri hơn một cái máy, khi bà hùng hồn ca ngợi rằng nhờ bà Madison mà tình hình an ninh thành phố San Jose, thành phố lớn thứ 10 của Mỹ được cải thiện. Quả là những lời ca tụng oái ăm.
Thiết nghĩ, nếu là người tự trọng khi nghe bà Pat Dando ca tụng mình một cách kỳ cục không đúng sự thật như vậy, bà Madison phải quay mặt chổ khác. Chớ không phải đứng đó trơ mặt hãnh diện và hành động tức thời là phải lên tiếng “stop” bà Pat Dando lại, đính chính và xin lỗi người có mặt trong phòng, xin lỗi cả triệu người dân San Jose về sự gian ngôn của bà Pat Dando.Vì sự thật là từ ngày bà Madison lên nhận chức Trưởng Uỷ Ban Chống Tội Phạm TP, vì mãi lo liên kết với thương gia Tăng Lập, với ông bánh mì thịt nguội Henry Le, với BS thông tim Nguyễn xuân Ngãi, với “ông hề Việt Tân” Hoàng thế Dân để vừa làm ăn vừa chống cái tên có âm hưởng chống cộng “Little Saigòn”, bà Madison đã quên nhiệm vụ chính của mình, đã để hạng nhứt của thành phố San Jose về mặt an ninh xuống thứ 3 trong năm 2007 và thứ 4 trong năm 2008. Nguyên do vì hàng tuần có mấy trăm vụ phạm pháp lớn nhỏ xảy ra trong thành phố.
Với những lời nói của các “rô bô” do Nhóm Chống Bãi Nhiệm đưa ra để hù dọa, mắng mỏ người Mỹ gốc Việt và lập lại những “công đức” của bà Madison do bà Madison tiếm đoạt thành quả của những người tiền nhiệm để lại, điển hình là của cựu nghị viên Terry Georgery về chương trình tu sửa đường xá, housing.v.v.. Hình ảnh này càng làm nổi bật sự gian hùng, man trá của bà Madison. So với những hình ảnh trung thực, thời gian và sự kiện mà UBBN đã đưa ra trong DVD “Những sự thật cần phơi bày” là những sự kiện thật, người thật, việc thật với thời gian chính xác của nó.

Trong DVD của mình bà Madison khoe rằng, đã lo cho đồng bào được mấy trăm căn nhà housing, nhưng bà không bôi xóa đựợc những chứng tích của thành phố đã lên “list” hàng chục năm về trước, lúc bà còn “mài đũng quần” trên ghế các trường đại học.
Trong khi khoe khoang đã tạo ra hàng ngàn việc làm cho dân chúng tại khu shopping The Plant, bà Madison cũng không chứng minh được do công lao bà thúc đẩy các nhà đầu tư, vì đây là kế họach chung do tiểu bang đề ra dành các thành phố miền bắc Cali trong đó may mắn có San Jose.
Việc sửa chữa, tu bổ đường Lucretia, đường Senter bà Madison cũng không chứng minh được thời gian dự án này ra đời trong lúc bà là nghị viên khu vực 7. Vân vân và nhiều thứ khác.
Trái ngược với DVD khoe khoang thành tích “ẩu”, “càn”, thể hiện cái ta “to lớn ảo” của bà Madison. DVD do UBBN phổ biến vào ngày 11/1/09 đã đưa ra con người thật, việc thật của bà Madison với từng chi tiết rõ ràng, minh bạch. Dưới dây là một vài thí dụ.
Khi nói đến bà Madison là người lật lọng, không giữ đúng lời hứa, UBBN đã đưa ra bằng chứng cho thấy bà Madison đã nói: “Dạ thưa quí vị ngày nào còn là nghị viên của hội Đồng Thành Phố, thì ngày đó Madison sẽ phục vụ cho cộng đồng VN của chúng ta “one hundred percent”, một trăm phần trăm”. Nhưng hai năm qua đã cho thấy bà Madison lên mặt chẳng những không phục vụ theo nguyện vọng cộng đồng, trái lại còn làm khó dễ, làm khổ cộng đồng.
Khi đề cập đến những lời bà Madison mạt sát đồng hương bất đồng chính kiến với bà, để gây ấn tượng xấu trong đầu các sinh viên trường đại học Davis đối với các bậc cha, chú và các bạn thanh niên đồng lứa. Bà Madison đã nhẫn tâm nói huyên thuyên trước các sinh viên nguyên văn bằng tiếng Anh được UBBN trình bày trên DVD, tôi nghe và xin ghi lại như sau: “…I am work at the city hall on eighteeth floor looking down sort of at civic center on the ground having peope go around in a circles protecting every single Tuesday aftenoon downwith Madison, she is a liar, she is a traitor. She doesn’t have the trust of the Vietnamese community. I mean, it was just becoming the circus at city hall every Tuesday afternoon.”
Và còn nhiều vấn đề khác xảy ra chung quanh cuộc đời và sự nghiệp chính trị của bà Madison trong vòng 2 năm gần đây như liên quan đến việc thành lập TTSHCĐ/VN, tên Little Sài Gòn, các buổi điều trần, biểu tình, biểu dương lực lượng, Lý Tống tuyệt thực … được trình bày với những bằng chứng đã nói lên sự man trá, vô liêm sỉ khi tỉnh bơ chối phăng những gì miệng đã nói ra đã được LS Đỗ văn Quang Minh lật tẩy đưa ra ánh sáng. Đây là một DVD giá trị mọi người cần phải có trong gia đình mình.
Với những phát họa hình ảnh gây quỹ từ hai phía ở trên. Có lẽ, mọi người đã nhận ra chân tướng tổ chức nào và những ai làm việc vì lợi ích cộng đồng, vì danh dự của người tỵ nạn CS. Và tổ chức nào với thành phần làm việc chỉ vì quyền lợi cá nhân, quyền lợi đảng phái bất cần danh dự con người, bất cần danh dự cộng đồng, chà đạp lên dân chủ đất nước.

Cuộc vận động YES hay NO qua hình ảnh hai buổi gây quỹ đã làm nổi bật giữa trắng và đen, đã làm nổi bật chính và tà, đã làm nổi bật ai “cõng rắn cắn gà nhà”.
Bà Madison phải dùng những người mắt xanh, mũi lõ làm bình phong, cho mọi người thấy rõ bà Madison không còn được sự tin cậy của cử tri Việt Nam.
Bà Madison đang dùng thế lực chính quyền ông Chuck Reed vùi dập cộng đồng qua hình thức cắm những lawnsigh No Recall trên những vùng cấm. Mặt khác bà Madison đang dùng thế lực tiền tài dùng các hình ảnh về chiều, vang bóng một thời của thành phố, của đội dã cầu Giants để đánh thức những cữ tri Mỹ, Mễ. Thành phần vốn đã ngủ yên khi người đồng chủng của họ đã thất bại trong cuộc tranh cử năm 2005. Đây là một chiêu lấy quyền lực hà hiếp, áp bức kẻ tha hương, lấy tiền tài đè bẹp UBBN. Vậy thì, những người Việt tỵ nạn CS chân chính lâu nay thầm lặng, ngủ yên, nghĩ sao? Thức dậy hay là tà tà tiếp tục thầm lặng để cho bà Madison tiếp tục đại diện, và tiếp tục mặc tình cho những kẻ mắt xanh, mũi lõ hà hiếp đồng hương của mình? Chúng ta “không dám” kỳ thị, nhưng đừng để người khác kỳ thị mình - một dân tộc đã gánh chịu nhiều khổ đau của nhân loại.
Đặng thiên Sơn
14 tháng 1/09

Thursday, January 8, 2009

Hãy nhìn từ hai phía để giá trị lá phiếu được đúng chỗ trong ngày bầu bãi nhiệm một nghị viên

Hãy nhìn từ hai phía để giá trị lá phiếu được đúng chỗ trong ngày bầu bãi nhiệm một nghị viên

Đặng thiên sơn

Chỉ còn không đầy hai tháng là đến ngày 03/03/09, ngày cử tri khu vực 7 bầu bãi nhiệm nghị viên Madison Nguyễn. Nhưng, bắt đầu từ ngày 02/02/09, Hội Đồng Bầu Cử sẽ gởi ra phiếu bầu cho các cử tri ghi danh bầu khiếm diện. Như vậy, bầu bằng thư sẽ sớm hơn bầu trực tiếp một tháng.

Để chuẩn bị tư tưởng cho sự chọn lựa trong cuộc bầu cử đặc biệt này, thiết nghĩ một lần nữa cử tri khu vực 7 cần phải xác định lại vấn đề cho rõ ràng hơn, để không cảm thấy bị sức ép từ hai phía khi xử dụng lá phiếu của mình. Hai phía ở đây là Ủy Ban Bãi Nhiệm và Nhóm Chống Bãi Nhiệm. Tôi gọi từ Ủy Ban dành cho phía bãi nhiệm vì họ làm việc được luật pháp cho phép với những ràng buộc, còn phía bên chống bãi nhiệm là Nhóm vì số người này làm việc theo tùy tiện lợi ích cá nhân.

Bây giờ thì ai cũng nhận ra vấn đề bãi nhiệm và chống bãi nhiệm bà Madison không chỉ đơn thuần vì cái tên Little Sàigòn hay Sàigòn Business District. Cho nên, quyết định của cử tri VN hết sức quan trọng đối với sinh hoạt của cộng đồng người Việt tại San Jose. Đây là quyết định lịch sử của người Việt tỵ nạn CS từ khi đặt chân đến San Jose. Quyết định này chẳng những để bày tỏ ý muốn bãi nhiệm một nghị viên hay không, mà còn nói lên lòng mình có muốn lấy lại danh dự cộng đồng đã bị HĐTP và bà Madison chà đạp trắng trợn hay không.

Bài viết không nhằm cổ súy cho quyết định YES hay NO, nên nội dung bàng bạc những nhận thức cá nhân, chuyên chở những sự kiện trung thực từ hai phía để những người trong cuộc quyết định xử dụng lá phiếu của mình.

Đối với quần chúng, phải nói một cách minh bạch, Ủy Ban Bãi Nhiệm là một tổ chức do dân, vì dân mà ra. Ủy Ban này hoạt động dựa theo “nhu cầu bãi nhiệm” của Đại Hội Cộng Đồng ngày 9/12/07 tại Unify Event Center và có tính cách giai đoạn. Do đó, UBBN không phải là một thế lực có âm mưu lật đỗ bà Madison để khống chế cộng đồng, như những cái loa tuyên truyền Quê Hương, Sóng Việt, Tin Việt News, VTime của nhóm chống bãi nhiệm đã đưa ra.

Nhìn vào nhân sự điều hành UBBN tiêu biểu như các ông: Lê Lộc, Thomas Nguyễn, Hồ Vũ, Daley và các cô Mỹ Phương, Lưu Phương, ai cũng thấy đây là những cá nhân có nghề nghiệp vững vàng trong xã hội như kỹ sư, bác sĩ, dược sĩ, tiến sĩ. Họ là những người không thuộc trong bất cứ một tổ chức nào, không trong đảng phái chính trị nào hay ngay cả là thành viên trong Ban Đại Diện Cộng Đồng VN tại Bắc Cali đang do ông Chủ tịch Nguyễn ngọc Tiên điều hành. Mặc dù không có chân trong các hội đoàn, đảng phái, nhưng các khuôn mặt vừa kể khi còn là sinh viên đại học, họ đã từng sát cánh với thế hệ cha, anh trong các cuộc biểu tình chống Lê Lý Haylip tại trường De Anza, chống triển lãm 35 hình Hồ tặc tại Oakland và nhiều sinh hoạt chống cộng khác.

Phải nói rằng nhân sự điều hành UBBN là những người hiểu biết về luật pháp, về hiến pháp, về nhiệm vụ, về quyền hạn, về quyền lợi của một công dân sống trong chế độ dân chủ. Khi họ đứng lên đảm nhiệm việc “Recall”, thì đây không thể gọi là số người “du đãng” hay “lạm dụng” quyền hiến định như ông Giám Định Viên Thổ Trạch quận hạt Santa Clara, Larry Stone đã tuyên bố lếu láo trong buổi gây quỹ cho bà Madison tại nhà hàng Motif nằm trên đường số 1 vào ngày 17/12/08.

Khi ông Larry Stone gán cho UBBN, gán cho những đồng bào ký tên bãi nhiệm, gán cho tập thể CĐVN là thành phần “du đãng”, là những kẻ đã “lạm dụng” quyền tự do để bãi nhiệm bà Madison thì “hình như” ông Larry Stone đã trét phấn, trét bùn, trét… những gì không nên trét lên tập đoàn nghị viên thành phố - những người hùa theo ông Chuck Reed bảo vệ bà Madison khi HĐTP đã công bố ngày 3/3/09 là ngày bầu cử bãi nhiệm.

Tên tuổi anh, chị, em trong UBBN là những khuôn mặt mới, là những người chưa có thành tích hoạt động cộng đồng, ngoài thành tích duy nhứt là họ đã hy sinh giờ giấc riêng tư để làm việc ngày, đêm xin cho đủ chữ ký hợp lệ bãi nhiệm bà Madison nên không có gì để nói thêm.

Bây giờ xin nói đến thành phần Nhóm Chống Bãi Nhiệm.

Trước hết phải nói đến thành tích hoạt động của bà Madison. Những thành tích nổi bật của bà trước và sau khi lên ngồi ghế nghị viên khu vực 7 như sau:

- Bà Madison đã đi đi về Việt Nam nhiều lần để dạy bọn Việt Cộng những bài học dân chủ. Để trả ơn bà, Việt Cộng đã tổ chức những diễn đàn cho bà ta dạy thoải mái từ Sài Gòn ra tới Hà Nội.

- Bà Madison đã gạt tay từ chối cờ vàng ba sọc đỏ khi được ông Mạc văn Thuận, hiện là đại diện đảng Cộng hòa tại quận hạt Santa Clara trao tặng. Sự kiện xảy ra khiến ông Võ Tư Đản phải thốt lên trách ông Thuận: “Người ta không nhận mà đưa làm chi…”

- Bà Madison đã cùng với tên thân cộng nỗi tiếng Vũ đức Vượng, gọi điện thoại tới tấp vào HĐTP năm 2005, để yêu cầu đình chỉ việc đưa Memorandum về Nghị quyết Cờ vàng ra biểu quyết.

- Khi lên làm nghị viên bà Madison đã công khai tuyên bố trên báo chí, truyền hình lý do bà không chấp nhận tên “Little Sàigòn” đặt cho khu thương mại VN vì tên này “mang âm hưởng chống cộng”.

- Bà Madison trên báo chí, truyền thông, truyền hình đã “mạt sát” những người có mặt trong đêm 20/11/07 yêu cầu HĐTP đặc tên “Little Sàigòn” là những kẻ ăn “ở không” để đi hạch sách bà.

- Bà Madison đã công khai phỉ báng trước mặt các sinh viên trường đại học Davis: những người biểu tình hàng tuần vào những ngày Thứ Ba Đen để đòi hỏi dân chủ, phản đối những hành vi bất xứng của bà như một gánh xiệc.

- Cuối cùng bà Madison ra DVD công khai kể lể những thành tích về housing, việc làm, sửa chữa đường Lucretia, Senter trong khu vực 7 không phải do bà đề nghị thực hiện. Và còn công khai để cho thân phụ diễn màn kịch “trao cờ” gạt gẫm đồng hương.

Người thứ hai trong nhóm chống bãi nhiệm là nhân vật Hoàng thế Dân, đảng viên cao cấp đảng Việt Tân - một đảng chủ trương “bắt tay- ôm hôn” Việt Cộng. Ông HTD có những thành tích đáng để ý như sau:

- Ông Hoàng Thế Dân và đảng của ông công khai tổ chức lễ truy điệu cho Hoàng Minh Chính tại nhà vòm thành phố dưới lá cờ quốc gia. Hoàng Minh Chính là một đảng viên cộng sản VN thứ gộc, một người mà linh hồn lẫn thể xác đã nhuốm đầy máu tanh nhân dân vô tội của hai miền Nam-Bắc. Việc làm này đã bị các ông Trần văn Loan, Võ tư Đản, Võ văn sĩ, Nguyễn Bửu… cực lực lên án vì đã làm “dơ bẫn” cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại, đã làm tủi hổ vong linh quân, dân, cán chính VNCH đã hy sinh xương máu dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ.

- Ông Hoàng thế Dân còn nổi tiếng vì đã chuyển lời hăm dọa “vùi dập” công cuộc bãi nhiệm của ông Chuck Reed, và cũng nổi tiếng vì đã đưa ra cái phôn cầm tay “mét” với ông Chuck Reed trong phiên họp của HĐTP là ông ta bị hăm dọa... giết!!

Người thứ ba là bác sĩ thông tim Nguyễn Xuân Ngãi. Ông Ngãi là “Mentor” của bà Madison. Ngoài thành tích hợp tác với đảng Việt Tân, hợp tác với các ông Trương đình Sửu, Nguyễn hữu Hãn, Nguyễn bá Cẩn và nhiều người khác lạy xì xà, xì xụp trước tấm ảnh vô tri của Hoàng minh Chính, ông bác sĩ còn có những thành tích đáng ghi nhận như sau:

- Bác sĩ Nguyễn xuân Ngãi là người Việt Nam đầu tiên cư ngụ tại thành phố San Jose đã hiến hàng triệu đồng kiếm được tại Mỹ cho nhà nước Việt Cộng.

- Bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi là người Việt Nam đại diện cho Đảng Nhân Dân Hành Động và các đảng khác trong liên đảng kết hợp cái gọi là 6 chính đảng tại Bắc Cali, đã viết thơ xin xỏ LHQ cho VC được vào làm ủy viên không thường trực Hội Đồng Bảo An của tổ chức này.

- Bác sĩ Nguyễn xuân Ngãi còn nổi tiếng vì không phải là nhà thầu, nhưng lại được bà Madison tin cậy giao cho nhiệm vụ khai thác xây dựng TTSHCĐVN. Đối với vụ này, ông càng nổi tiếng hơn qua một lá Thư Ngỏ độc đáo. Trong đó nội dung “suýt chút nữa” đã đưa đài phát thanh VietnamAm 1430 của ông Huỳnh Hớn và tờ Việt Nam Nhựt Báo của ông bà Thiện Căn-Quỳnh Thi ra tòa… áo đỏ.

Người cuối cùng trong nhóm “tứ nhân bang” chống bãi nhiệm là ông bánh mì thịt nguội Lê văn Hướng có tên Mỹ là Henry Le. Ngoài việc nổi tiếng đã tuyên bố có 4, 5 triệu trong tay tại quán cà phê Love để lo việc xây dựng Vườn Truyền Thống VN, nhưng cho tới nay ngoài hai lá cờ Việt Mỹ lúc lành lặn, lúc rách tả tơi nơi Vườn Truyền Thống, người ta còn thấy nơi đó cỏ mọc nửa vàng, nửa xanh. Ông Henry còn có những thành tích như sau:

- Ông Henry Le là người đi đi về về Việt Nam vì ông có hệ thống buôn bán làm ăn bên đó.

- Ông Henry Le càng nổi tiếng hơn nữa nhờ trong phiên họp của HĐTP, sau khi ông Hoàng thế Dân đưa ra cái “cell phôn”, thì ông đưa ra một danh sách 92 chữ ký “ma” của tổ chức mang tên Ao Dòi.

Qua những sự kiện vừa trình bày, mọi người đã nhìn thấy sự ra đời của UBBN do sự ủy thác của cộng đồng trong phiên họp có trên 2,000 người tham dự để đòi hỏi dân chủ, đòi lại danh dự cộng đồng. Còn sự ra đời của Nhóm Chống Bãi Nhiệm thì do những người của đảng Việt Tân, Đảng Nhân Dân Hành Động và ông thương gia bán bánh mì thịt nguội đã liên minh để bảo vệ quyền lợi phe nhóm, đã nói lên sự thật của sự xung đột.

Từ con bài tẩy Madison đến các lá bài lật ngửa Hoàng thế Dân, Nguyễn xuân Ngãi, Lê văn Hướng … chúng ta đã thấy đường hướng của nhóm chống bãi nhiệm đang đi là muốn khống chế xu hướng chính trị và khống chế kinh tế của cộng đồng theo chiều hướng của một thế lực nào đó. Trong nỗ lực này, bà Madison muốn chiếm phần thắng nên đã trơ mặt và càng ngày càng tỏ ra lố bịch bằng hết kiểu này đến kiểu nọ, hết đợt này đến đợt khác, bà mượn tay những kẻ mắt xanh, mũi lõ trình diễn trong các buổi gây quỹ. Bà Madison đã mượn những râu hùm Phi châu, Mỹ châu để để hù, để dọa nạt cử tri khu vực 7.

Bà Madison hay HĐTP có thể đẩy xa CĐVN ra khỏi sinh hoạt của thành phố. Nhưng chắc chắn một điều không có ai đủ khả năng để lấy hình ảnh Sài Gòn, Việt Nam Cộng Hòa và lá Cờ Vàng ra khỏi trái tim người Việt tha hương.

Hãy sáng suốt khi bầu YES hay NO trong ngày 3.3.2009. Hãy bỏ ra ngoài tình cảm, cảm tính riêng tư và những hù dọa trên trời, dưới đất.

Để có những thông tin đúng đắn, những hiểu biết xác thực, xin đồng hương hãy tham dự đông đảo Bữa Tiệc Đấu Tranh Vì Dân Chủ do UBBN tổ chức vào Chủ nhựt 11 tháng 1 năm 2009, lúc 11 giờ trưa tại trụ sở Ban Đại Diện CĐ tại địa chỉ 2129 South đường số 10th, San Jose. Tại đây, UBBN sẽ trình chiếu và phân phối DVD Những Sự Thật Cần Phơi Bày.

Đặng thiên Sơn
Ngày 7 tháng 1/09