Ngôn ngữ của sự lựa chọn: thay đổi, thay thế và dễ dãi
*Đặng thiên Sơn
Khi ra tranh cử các chức vụ dân cử, hình như không có ứng viên nào thoát khỏi luận điệu “hứa hẹn” và “nổ sảng”. Có lẽ đây là nét đặc thù của những người có tham vọng chính trị mà mọi người điều nhìn thấy ở bất cứ nơi đâu trên thế giới. Nét độc đáo của những người này, là tuy không học chung một thầy, xuất thân từ một lò, nhưng bài bản hứa hẹn của họ nghe đều rất bùi ta, rất hấp dẫn. Bùi tai, hấp dẫn ở đây chưa hẳn là do họ ăn nói lưu loát, hùng hồn mà chính là những điều họ nói ra liên quan trực tiếp tới quyền lợi của người dân. Đây là thứ quyền lợi mà con người thường đặt trên quyền lợi của quốc gia, quyền lợi của dân tộc. Kết quả bầu cử TT. Mỹ vừa rồi với sự thắng cử của ứng cử viên da đen Barack Obama bằng chiêu bài “Chúng Ta Cần Thay Đổi” so với chiêu bài “Tổ Quốc Trên Hết” của ông John McCain, đã chứng minh được quan điểm bỏ phiếu của cử tri. Bà Madison khi ra ứng cử nghị viên khu vực 7 vào năm 2005, để thay thế ông Terry Gregory, bà cũng không tránh khỏi có nhiều điều hứa hẹn. Và bà thắng được cô Linda Hàn Nguyễn là nhờ hứa hẹn giỏi hơn.
Ngoài những điều bà Madison đã hứa chung chung liên quan đến việc phát triển khu vực 7 về an ninh, trường ốc, thư viện, nhà cửa, việc làm… Bà còn đặc biệt nhấn mạnh sẽ hợp tác chặt chẽ với đồng hương Việt Nam để xây dựng một cộng đồng VN tỵ nạn CS vững mạnh. Bà nói chắc như đinh đóng cột là “one hundred percent” - “một trăm phần trăm” là sẽ sát cánh, lắng nghe tiếng của nói đồng hương VN, sẽ làm theo những nguyện vọng chính đáng của đồng hương và sẽ vì quyền lợi của cộng đồng mà tranh đấu cho đến khi bà còn là nghị viên trong HĐTP. Trong đó, hai vấn đề khá quan trọng bà đề cập đến là:
- Bà hứa nếu đắc cử sẽ can thiệp với HĐTP lập một khu thương mại VN để vinh danh người Việt tỵ nạn, như các thành phố khác tại Hoa Kỳ đã có.
- Bà hứa nếu đắc cử sẽ thành lập một Trung Tâm Sinh Hoạt cho Cộng Đồng Việt Nam (Vietnamese American Community Center =VACC).
Ai cũng biết khi các ứng cử viên ra tranh cử họ hứa hẹn là một chuyện, còn họ có làm được hay không là chuyện khác. Theo các nhà nghiên cứu, thì sau khi đắc cử ứng cử viên nào thực hiện được 40 - 50% lời hứa thì đã tốt lắm rồi, quí lắm rồi. Xác xuất cách biệt quá lớn này mặc nhiên đã trở thành truyền thống, nên không có gì phải ngạc nhiên. Thí dụ như TT. Bush tuyên bố là ông sẽ bắt được trùm khủng bố Osama Binladin, nhưng ông không làm được điều này. Tuy nhiên, ông cũng đã giữ đúng lời hứa, là không để cho khủng bố gây thảm trạng 9/11 trên đất Mỹ lần thứ hai. TT. Bush đã thực hiện được lời hứa quan trọng này cho tới mãn nhiệm kỳ. Và còn nhiều thứ khác TT. Bush đã không làm được và nhiều thứ khác ông đã làm được cho quốc gia, cho dân tộc Hoa Kỳ. Riêng trường hợp bà Madison “yêu dấu” của cộng đồng. Người nữ nghị viên mà những người trong Nhóm Chống Bãi Nhiệm nói là “nếu bà bị bãi nhiệm thì cộng đồng sẽ mồ côi” trong 3 năm qua chẳng những đã không làm được một việc hữu ích nhỏ nào trong những gì bà đã hứa, mà còn tạo ra sự khủng hoảng trầm trọng giữa cộng đồng VN và HĐTP về hai vấn đề vừa nêu trên.
Bà Madison đã làm cho Thị trưởng Chuck Reed gọi những người đấu tranh cho dân chủ, cho lẽ phải, công bằng phát xuất từ cái tên “Little sàigòn” là nhóm thiểu số “to mồm” và còn dọa nạt vùi dập cộng đồng. Bà Madison đã làm cho những kẻ vô danh trong Liên Đoàn Lao Động Vùng Nam Vinh ăn nói trịch thượng là đòi “đấm vào mặt” đồng hương của bà. Bà Madison đã mở diễn đàn để ông Larry Stone Giám định Viên Thổ Trạch Quận hạt Santa Clara, gọi những người muốn thực thi quyền hiến định của một công dân là “du đãng,côn đồ”. Còn cá nhân bà thì chẳng những ăn nói gian dối, lươn lẹo, thất hứa, mà còn mạt sát những người biểu tình hết sức trật tự, ôn hòa trước City Hall vào ngày thứ Ba Đen là gánh xiệc vân vân.
Chẳng những bà Madison không làm được những việc lợi ích chung cho cư dân khu vực 7, mà ngay cả chuyện lợi ích riêng cho cộng đồng VN như lời hứa bà cũng lạng quạng không giải quyết thỏa đáng. Lý do vì sao bà Madison không làm được gì cả, dù là cỏn con, ai cũng thấy, vì bà đã chỉ đặt quyền lợi cá nhân, phe nhóm và của thế lực đen sau lưng bà lên trên quyền lợi của cộng đồng. Tóm lại nguyên do là vì ý đồ và tham vọng đen tối của bà.
Sự chống đối quyết liệt cái tên “Little Sàigòn” của bà Madison đã làm nổi bật thái độ chính trị của bà. Bà Madison đã khiến cho người Việt quốc gia tỵ nạn CS thấy rằng bà rất “kỵ chống Cộng”, bà phản ứng như đỉa phải vôi nếu bà bị lôi kéo vào hàng ngũ những người chống Cộng.
Về phương diện Văn Hóa: Bà giao Vườn Văn Hóa Việt cho ông Lê Văn Hướng - người có thành tích làm ăn với VC và không có chút kiến thức gì về văn hóa khi trắng trợn xử dụng 92 chữ ký giả, để dối gạt thành phố về yêu cầu của thương gia trong khu vực muốn ngưng việc đặt tên khu thương mại. Ông này có nhiều thành tích đầu tư những chuỗi cơ sở làm ăn tại Việt Nam với bạo quyền CS. Sự kiện cho thấy bà Madison cài đặt người với dự mưu.
Về Xã Hội: Bà giao dự án Tạo mãi và Tổ chức Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng VN cho BS. Nguyễn Xuân Ngãi - một người không bao giờ tham dự các sinh hoạt cộng đồng có tính cách truyền thống của người Việt hải ngoại như ngày lễ 30/4, ngày Quân Lực 19/6, để lập Hội Đồng Quản Trị. Ông Ngãi cũng đã có thành tích đưa hàng triệu Mỹ kim dụng cụ Y tế về giúp bạo quyền CS VN (vì bệnh viện mà ông trang bị các dụng cụ y khoa này chỉ có cán bộ CS mới có tiêu chuẩn thụ hưởng). Ngoài ra ông ta còn viết thơ năn nỉ LHQ cho VC vào làm thành viên không thường trực và ông cũng đã tổ chức TẾ LẠY hồn ma VC Hoàng Minh Chính tại nhà vòm San Jose City Hall. Cho thấy bà Madison đã có tính toán.
Về Kinh tế: Bà đi đêm với thành phố vận động đặt tên Vietnam Town Business District để làm lợi cho công trình xây dựng của ông Tăng Lập, Thành phố không đồng ý, bà chọn tên Vietnam Business District theo ý ông Tăng Lập, sau đó xin tiền trang trí cho khu thương mại này của ông Tăng Lập. Ông Tăng Lập cũng có nhiều liên quan đến nhóm đầu tư, mua bán địa ốc mà cán bộ CSVN ăn cướp của dân để bán buôn kiếm lời. Phải chăng bà Madison nhắm giao thế lực kinh tế cho phe cánh giàu có, trong kế hoạch rữa tiền của tư bản.
Về Chính trị: bà sát cánh với Hoàng Thế Dân - một nhân vật trọng yếu của đảng Việt Tân chủ trương thỏa hiệp với VC để canh tân VN đến năm 2025. Ông Hoàng Thế Dân là một thành viên trong liên minh 6 chính đảng tại Bắc California. Ông cũng làm trưởng nhóm Tiếng Nói Khu Vực 7.
Về Truyền thông: Với sự trợ giúp tài chánh của giới tài phiệt giàu có, bà đã liên kết đài Quê Hương, báo Tin Việt News, Thời Báo, Saigòn Radio, Sóng Việt tạo thành mạng lưới tuyên truyền, rõ ràng bà Madison đang thâu tóm truyền thông về dưới trướng để dễ bề thực hiện những mưu đồ nào đó.
Nhìn hình thức hoạt động và qua lời ăn tiếng nói của những khuôn mặt trong Nhóm Chống Bãi Nhiệm, người ta dễ dàng nhận ra bà Madison muốn vẽ ra trong đầu mọi người một VIỄN TƯỢNG về một CỘNG ĐỒNG VIỆT NAM HOÀN TOÀN MỚI: trong đó có SẮC THÁI VĂN HÓA MỚI, SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG với QUAN ĐIỂM CHÍNH TRỊ MỚI, PHÁT TRIỂN KINH TẾ TRONG CHIỀU HƯỚNG MỚI, và quan trọng nhất là ĐƯỜNG HƯỚNG TRUYỀN THÔNG MỚI. Cộng đồng Việt Nam MỚI này được điều hành với nhóm nhân sự kể trên.
Phải chăng bà Madison quyết liệt chống lại những người quốc gia tỵ nạn cộng sản chân chính và ăn thua đủ tới độ một mất, một còn với cộng đồng là một thử thách bà Madison chấp nhận. Thử thách này dựa trên căn bản đánh đổi sự nghiệp chính trị của bà, với sự tan rã của lực lượng chống cộng tại thủ phủ chính trị của người Việt hải ngoại nếu bà thắng cuộc.
Một cộng đồng mới mà tôi nghĩ có lẽ bà Madison và phe nhóm của bà muốn là:
- Một cộng đồng mới sẽ chủ trương không chống cộng nữa. Tức là không biểu tình, không đã đảo VC để khi Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng đến HK mọi người phải tiếp đón đàng hoàng.
- Một cộng đồng có nền văn hóa mới, là giao lưu với văn hóa đỏ của VC. Tức là phải để những văn hoá phẩm có nội dung chà đạp lý tưởng chống cộng của quân dân VNCH, ca tụng hành động cướp nước của VC là chính nghĩa được bày bán tự do.
- Một cộng đồng có nền kinh tế mới, là hợp tác làm ăn với VC. Tức là một mặt về nước làm ăn, một mặt để các tư bản đỏ dùng tiền ăn cắp, ăn cướp trong nước đem ra ngoại quốc đầu tư khống chế kinh tế người tỵ nạn đã có từ 2, 3 chục năm nay.
Vào ngày thứ Bảy 17 tháng 1/09 vừa qua, khi ghé địa điểm làm việc của UBBN tại Thanh 39 GiftShop trên đường Senter, tôi đã gặp các chị Minh Đức, Kim Anh, các anh Trần Hạnh, Nguyễn Bửu và cháu Bảo Anh, những người trong UBBN đang giúp đỡ đồng hương đến ghi danh bầu cử. Trong số đồng hương đến rồi đi, tôi gặp cụ Nguyễn Long Vân, 85 tuổi là cử tri khu vực 7. Cụ Long Vân ngồi xe lăn đến thăm các anh, chị đang làm việc. Cụ đề nghị tôi nên lập đi, lập lại và nêu rõ đạo đức và quan điểm chính trị của bà Madison. Theo đề nghị của cụ tôi xin trình bày lại một số điểm nổi bật của bà Madison về đạo đức cũng như quan điểm chính trị của bà ấy như sau.
Về tư cách đạo đức:
- Bà Madison là người thất hứa, tráo trở.
- Bà Madison thiếu thành thật, đặt điều dối gạt cử tri khi đưa ra vấn đề luật chỉ cho phép những người sống trong đường kính 1.000 feet mới có quyền ý kiến, ý cò đặt tên cho khu thương mại trên đường Story.
- Bà Madison đã vô ơn, khinh miệt, khi nói với báo chí ngoại quốc những người đề nghị tên “Little Sàigòn” đêm 20/11/07, là những kẻ ăn ở không đi làm khó dễ bà.
- Bà Madison vì quyền lợi riêng đã vi phạm luật Brown Act, và nhẫn tâm mượn tay đồng viện để đè bẹp nguyện vọng của đồng hương VN mình.
- Bà Madison quá trơ trẽn, khi phủ nhận hết những lời đã nói ra, dù rằng có bằng chứng video và cassette ghi nhận lại.
- Bà Madison đã chứng tỏ thiếu văn hóa, không cần phân biệt già cả, tuổi tác, khi mạt sát đồng bào biểu tình trước City Hall là gánh xiệc.
- Bà Madison không biết gượng khi đưa những điều mình không có làm kể trong DVD để tự tâng bốc là hành động lố bịch, vô liêm sỉ.
- Bà Madison đã không còn tình đồng hương, khi tạo diễn đàn để cho những kẻ mắt xanh, mũi lên tiếng kẻ đòi vùi dập, người đòi thoi vào mặt, người mạt sát cộng đồng VN là du đãng, côn đồ v.v…Và còn nhiều thứ khác đã nói lên bà Madison là người không có đạo đức.
Về tư cách chính trị:
- Bà Madison là người có quá khứ liên hệ mật thiết với VC qua các chuyến về VN gọi là để dạy dân chủ.
- Bà Madison từ chối cầm cờ vàng ba sọc đỏ khi được ông Mạc Văn Thuận trao tận tay.
- Bà Madison là đồng bọn với tên thân cộng Vũ Đức Vương ngăn cản nghị quyết cờ vàng.
- Bà Madison chưa bao giờ lên tiếng ủng hộ những việc làm vinh danh cờ vàng của các sinh viên tuổi trẻ cờ vàng, hay các đoàn thể quốc gia.
- Từ ngày đắc cử nghị viên bà chưa hề lên tiếng cổ võ, yểm trợ các ứng cử viên người Việt khác vào các chức vụ trong thành phố như ông Minh Dương, bà Cẩm Vân, ông Nguyễn Lân. Điều này cho thấy bà sợ có một người Việt khác có mặt trong HĐTP sẽ làm lu mờ hình ảnh “duy ngã độc tôn” của bà trong mắt người bản xứ.
- Người ta cũng chưa hề thấy bà Madison lên án VC và Trung Cộng trong vấn đề Hoàng Sa, Trường Sa. Lên án VC đang chà đạp nhân quyền, bức hại tôn giáo trong nước. Trong khi ấy ông Dave Cortese ít ra một lần đã lên tiếng tố cáo VC trước công luận về điều này.
- Bà Madison thẳng thừng từ chối tên “Little Sàigòn” dù tên này chỉ có âm hưởng chống cộng.
Xin chân thành cám ơn cụ Nguyễn Long Vân. Qua phần được cụ đề nghị nhắc đi, nhắc lại ở trên, mọi người đã thấy rõ con người của bà Madison như thế nào rồi. Do đó, phần còn lại là phần quyết định của cử tri VN trong khu vực 7. Liệu mọi người có chấp nhận đạo đức và quan điểm chính trị của người đại diện mình như vậy hay không? Tôi tin rằng dù có “dễ dãi” trong chính trị, nhưng có điều người ta không thể chấp nhận sự “thay đổi” để một ngày nào đó cờ đỏ sao vàng bay phất phới trên đường phố San Jose . Tôi tin rằng dù “dễ dãi”, nhưng không ai lại không muốn “thay thế” một người đại diện thiếu văn hóa, thiếu đạo đức để nhận thêm những tủi nhục mà người bản xứ trút lên đầu mình. Tôi nói chắc như vậy, vì tai tôi đã nghe một thiếu nữ đến ghi danh bầu cử nói rằng: “Tôi đến ghi danh để có thêm một lá phiếu bãi nhiệm con qu…cái”. Và một người trung niên nói: “ Tôi cầu mong đồng bào mình bỏ YES thật nhiều để bải nhiệm con ngu…cái”.
Đặng thiên Sơn
20 tháng 1/09
Sunday, February 1, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment