Thursday, October 16, 2008

“Ký giả, ký thiệt!”

“Ký giả, ký thiệt!”
• Đặng thiên Sơn

Thỉnh Nguyện Thư của cử tri San Jose gởi đến HĐTP do Ủy Ban Bải Nhiệm nghị viên Madison phát động, yêu cầu thành phố nên tổ chức một cuộc bầu cử bãi nhiệm duy nhứt để tiết kiệm tiền thuế của dân, tới bây giờ đã được 2 tuần. Hiện UBBN vẫn còn kêu gọi đồng bào tiếp tục gởi thỉnh nguyện đến văn phòng bà Thư ký thành phố. Vậy quí đồng hương nào chưa có mẫu Thỉnh Nguyện Thư, xin vui lòng đến các địa điểm như: Thanh 39, Aborn Pharmacy, Ban Đại Diện Cộng Đồng hay vào website WWW.recallmadison.net để lấy mẫu thư.
Tưởng cũng nên nhắc lại, điều duy nhứt trong Thỉnh Nguyện Thư nêu ra là nhắc lại đề nghị của ông Chuck Reed về thể thức bầu bãi nhiệm viên chức dân cử địa phương. Đề nghị này nếu được áp dụng sẽ vừa làm giản dị hóa thủ tục hành chánh vừa ít gây tốn kém ngân sách thành phố. Đây là cải cách số 1 nằm trong danh sách “Reedreform”, đã được HĐTP biểu quyết thông qua ngày 6 tháng 02 năm 2007.
Người ta không biết giữa bà Lee Price, Thư ký thành phố và ông Chuck Reed có tham khảo ý kiến trước với nhau hay không, nhưng trong phần trả lời ký giả Joshua Molina của báo San Jose Mercury News số phát hành ngày 2 tháng 10 năm 2008 vừa qua, với bài báo tựa đề “ Những người sau lưng ủy ban ( bãi nhiệm) bà Madison bắt đầu gởi nhiều thơ (Madison Nguyen recall backers start massive letter campaign, đã cho thấy có nhiều triệu chứng HĐTP khó chấp nhận theo yêu cầu trong thư thỉnh nguyện. Tuy nhiên, nếu yêu cầu trong Thỉnh Nguyện Thư được HĐTP chấp thuận, thì đây là một sự kiện lịch sử, một bước đột phá mà CĐVN đã chia sẽ trách nhiệm với các sắc dân khác để thúc đẩy thành phố thực hiện những chuyện lợi ích chung. Khi đề cập đến việc này, bài báo của ký giả Joshua Molina viết: “Thư ký thành phố Lee Price nói thành phố đã nhận được 351 thư kêu gọi bầu cử một lần. Trong thư gởi đến thành phố bà Lan Lương đã viết rằng, thành phố chúng ta hiện đang bị thiếu hụt ngân sách một cách tệ hại trong lịch sử,, vì vậy việc bầu cử tổng hợp, theo phương thức của tiểu bang, thực sự cần thiết. Cuối thơ (bà Lan Lương) viết, vì lợi ích của thành phố chúng ta, cũng như quyền lợi cư dân khu vực 7, xin (các nghị viên) hãy bỏ phiếu ủng hộ cuộc bầu cử hổn hợp, khi có phiên họp của thành phố”(City Clerk Lee Price said the city has received 351 form letters, urging a single election. "We are having the worst deficit in the history of our city, so, a combined election, modeled after the state, is badly needed," Lan Luong wrote in a letter to the city. Later, the letter states, "for the sake of our city, as well as that of the residents of District 7, please cast your vote to support a combined election format when it comes up in the council meeting.). Ký giả Joshua Molina còn viết tiếp: “ Bà Le Price cho biết việc sửa đổi Hiến chương phải được sự đồng ý rộng rải của cử tri, qua một cuộc bầu cử riêng. ( San Jose would need citywide voter approval to change the charter, Price said, which would require a separate special election).
Sau đó, khi đề cập đến lời phát biểu của nghị viên Madison , ký giả Joshua Molina cho biết bà Madison đã trả lời rằng: “ Bà ta không tập trung vào việc bãi nhiệm, thay vào đó là đang cố gắng làm những việc được đề ra trong khu vực của bà”. Bà cũng còn nói: “Họ (UBBN) có lòng tin cái này (những chữ ký) sẽ hợp lệ. Nhưng thật sự chúng ta không biết thế nào. Tôi không bận tâm đến vẫn đề bị hay không bị bãi nhiệm. Tôi cần làm những việc phải làm” ((Nguyen said she is not focused on the recall and instead is trying to work on issues in her district”, “They are confident this will qualify, but we don't really know, Nguyen said. "My concern is not whether or not there will be a recall. I need to move on).
Ký giả Joshua Molina cho biết những câu trả lời của bà Madison vào ngày thư Tư, trong lúc bà đang có mặt tại Chicago trong phái đoàn Phòng Thương Mại San Jose . Viết tới đây, tôi thấy có vẻ hơi khôi hài, khi nghĩ đến chức Ủy viên đặc trách về vấn đề an ninh thành phố mà ông Chuck Reed đã ban cho bà Madison .
Với những lời tuyên bố như trên, người ta không hiểu bà Madison có thật sự không quan tâm đến vấn đề bải nhiệm như bà tuyên bố hay không. Diều này chỉ có bà và trời biết. Còn chuyện bà đang làm những việc cần phải làm thì đúng rồi. Vì với số tiền lương trên 100 ngàn đồng một năm, cộng thêm những phụ phí hội họp, giao tế, thì lương hàng tháng của bà Madison không phải là số tiền nhỏ. Cho nên, dù chỉ còn một phút chưa chính thức bị truất phế , bà phải làm việc khi còn hưởng bổng lộc của dân là chuyện đương nhiên. Mọi người nghĩ, khi bà Madison nói ra thành ngữ “ I need to move on”. Có lẽ bà Madison đã nghĩ rằng, đó là cơ hội của sự hy vọng sẽ vớt vác được phần nào tình thương của cữ tri khu vực 7 khi họ cầm lá phiếu bãi nhiệm trên tay. Điều này cũng tốt thôi! Vì hy vọng không tốn tiền!
Qua cuộc tiếp xúc giữa Tiến Sĩ Nguyễn Thiện Căn báo Việt Nam Nhật Báo và bà Maggy Smith thuộc Văn Phòng Bầu Cử quận hạt đã diễn ra vào lúc 2 giờ chiều và kéo dài hơn nửa tiếng đồng hồ vào ngày 01 tháng 10/08, được tường thuật lại với những chi tiết rõ ràng về thể thức kiểm nhận chữ ký. Người ta có thể tiên đoán những chữ ký Ủy Ban Bãi Nhiệm đã đệ nạp lên HĐTP ngày 29/8/08, sẽ vượt qua chặn đường gay cấn, hồi hộp muốn nín thở này.
Hơn nữa, bài tường thuật của T.S Căn cho biết:“ Trong khoảng 35 phút đồng hồ làm việc và đồng thời giải thích cũng như trả lời câu hỏi của VNNB bà Smith tuy thế cũng đã hoàn tất việc kiểm xét được 26 chữ ký trong đó chỉ có một chữ ký không được rõ ràng cho lắm vì chỉ có phần tên mà không có phần họ trong khi nơi DATABASE chữ ký của cử tri này gồm cả tên lẫn họ. Không một chữ ký nào được xem là bất hợp lệ trong suốt khoảng thời gian vừa nói, và điều này hầu như chắc chắn sẽ làm nhẹ hẳn đi hay, nói cho đúng hơn, xoá tan những lo âu mà nhiều người ủng hộ việc đòi bãi nhiệm NV Madison Nguyễn dường như vẫn khắc khoải từ nhiều tháng nay” ( trích VNNB). Đã cho thấy cái “lưới bải nhiệm” đang chụp xuống sự nghiệp chính trị của bà Madison . Cho thấy, bà Madison nên nhìn thẳng vào sự thật để có một quyết định đứng đắn. Mà theo đó cộng đồng nhìn thấy bà còn một lá… phiếu dính trên người trước khi về hưu. Đó là lá phiếu của sự liêm sỉ.
Ngoài phần nói về Thỉnh Nguyện Thư, bài viết của Joshua Molina vẫn chuyên chở luận điệu cho rằng bà Madison bị bãi nhiệm vì cái tên “Little Sàigòn”. Ông này viết: “Đối thủ của bà ta ( Madison ) hồi đầu năm đã thực hiện việc bãi nhiệm để chống lại bà vì sự đối nghịch trong việc đặt tên “Little Saigòn” cho khu thương mại. Mặc dù cuối cùng thành phố và Nguy ễn (Madison), cũng thỏa thuận và cho phép treo những lá phướn với tên (Little Saigòn), những đối thủ của bà vẫn tiếp tục tiến hành bãi nhi ệm” (Her opponents earlier this year launched the recall effort against her over her opposition to naming a retail area "Little Saigon." Even though the city and Nguyen eventually compromised and allowed the hanging of signs and banners with the name, her opponents continued to pursue the recall attemp.Tôi cho rằng, Joshua Molina cố tình không đề cập đến những nguyên nhân chính đã dẫn đến việc CĐVN quyết định bãi nhiệm bà Madison khi viết như trên.
Có thể nói, báo San Jose Mercury không những bây giờ, mà lâu nay với những bài viết trên báo này đã hướng dẫn độc giả, đặc biệt là độc giả cử tri các sắc dân khác trong khu vực 7, thường có cái nhìn có lợi cho bà Madison đối với tiến trình bãi nhiệm mà CĐVN đang theo đuổi.
Nếu trong ngành phát thanh, trong ngành báo chí của CĐVN có những người làm bồi bút, những xướng ngôn viên nói như vẹt như ông bà Đoan Trang hay viết những bài báo nặc danh như trên báo Tin Việt News của ông bà Cao Sơn. Thì trong làng truyền thông Mỹ tại địa phương cũng không tránh khỏi điều này. Như đài phát thanh KLIV 1590 AM, báo San Jose Mercury News luôn luôn có những bài bình luận thiện cảm nghiêng về phía Thị trưởng Chuck Reed, nghị viên Madison .
Tôi nghĩ, đối với một cơ quan truyền thông hay một tờ báo, khi chủ nhân là những người chủ trương tiền trên hết. Thì tiền là sự thật. Tiền là sự trung thực. Cho nên, đòi hỏi họ loan tin, bình luận hay bình luận khách quan là việc không thể xảy ra.
Một sự thật mà lâu nay ai cũng thấy rõ chủ trương của báo San Jose Mercury News là ủng hộ ông Chuck Reed, ủng hộ Madison . Do đó, những bài tường thuật, bài viết của báo này thường có những luận điệu “ẩn dụ” Cộng Đồng VN là một cộng đồng nhỏ nhen, cố chấp, không chính đáng khi bãi nhiệm bà Madison. Bài viết của ký giả Joshua Molina đã cho thấy điều này. Joshua Molina đã đưa ra việc bà Madison đã ủng hộ việc treo những lá phướn mang tên “Little Sàigòn “ rồi, mà người Việt vẫn còn muốn bãi nhiệm bà ta.
Đọc qua bài báo của ông Joshua Molina ai cũng thấy ông ta đã tự bẻ cong ngòi bút của mình, tự hạ chức năng cao quí của người cầm bút. Đặc biệt đã chứng tỏ ông ta là người đã thiếu thận trọng, khi quên những điều căn bản dẫn đến bãi nhiệm bà Madison đã được UBNN phổ biến khắp nơi hơn nữa năm qua. Những điều này, hiện nay vẫn còn lưu trữ trong website: recallmadison@yahoo.com. Một trong những điều này, là hạnh kiểm nói láo của một nghị viên. Bà Madison chẳng những đã nói láo, mà còn vi phạm luật Brown Act. Đã vậy đạo đức căn bản của một nghị viên đối với bà Madison cũng không khi bà ta khi mạt sát người lớn tuổi. Bà so sánh những người đấu tranh cho lẻ phải, công bằng là gánh xiệc. Và rồi còn đặc biệt hơn nữa, là bà Madison đã thể hiện tinh thần chỉ biết phục vụ cho giới tư bản. Sự kiện này được chứng minh qua các email “đi đêm” qua lại giữa bà Madison với nhân viên Cơ Quan Tái Phát Triển Thành Phố .
Thử hỏi, với những sự kiện vừa kể. Nếu là những đều mà một nghị viên trong khu vực ông ký giả Joshua Molina đang cư ngụ làm như vậy. Liệu họ có đồng ý chấp nhận một nghị viên có tư cách như thế hay không? Chắc chắc là không rồi, vì quá khứ đã cho thấy trước đây nữ nghị viên Kathy Cole chỉ vì câu nói lở lời có tính cách kỳ thị, là đã bị báo San Jose Mercury News làm ầm ỉ lên.
Tóm lại, dù đang sống tại một nước luôn tự hào là tự do dân chủ được tôn trọng, đệ tứ quyền luôn luôn được bảo vệ. Nhưng trên thực tế vẫn có những trường hợp dân chủ bị chà đạp. Chức năng trung thực của truyền thông vẫn bị chính những kẻ làm truyền thông bôi bác. Những sự thực này hiển nhiên đã cho thấy, trên đời không có gì là tuyệt đối. Điều này khiến tôi liên tưởng đến thuyết “Tương đối” của nhà bác học Albert Eistein. Vì chính những điều không tuyệt đối, nên trong nửa thế kỷ qua đã làm đời sống con người tiến hóa một cách nhảy vọt. Đây là những điều khó tin nhưng có thật đang từ từ được áp dụng như: “không gian hình cong, đường ngắn nhất nối liền hai điểm không phải là đường thẳng, vũ trụ có hạn nhưng không có biên giới, hai đường song song cuối cùng sẽ gặp nhau, tia sáng đi theo đường vòng cung, thời gian có tính chất tương đối và mỗi nơi phải do một cách…” và luôn những thứ khác cũng ảnh hưởng đến tôn giáo
Đặng thiên Sơn
8 tháng 10 năm 2008.

No comments: