Wednesday, June 18, 2008

* Thanh Lý Môn Hộ

“Thanh Lý Môn Hộ”

- Đặng thiên Sơn

Cộng đồng Việt Nam tại San Jose với biến cố đặt tên cho khu thương mại nằm trên đường Story, là một bài học để đời. Bài học này, quan trọng trong viêc chọn và bầu người đại diện vào các chức vụ dân cử. Chẳng những nó quan trọng đối với thế hệ “cha, chú” mà còn với thế hệ “con, em” của chúng ta. Đây là một bài học đắt giá mà Cộng đồng phải trả với hơn nữa năm tranh đấu, mấy chục cuộc biểu tình ngày thứ Ba Đen, hàng chục ngàn người khắp nơi kéo về trong ngày biểu dương đoàn kết 02/3/08. Và đặc biệt với 28 ngày tuyệt thực “sinh-tử” của chiến sĩ Lý Tống. Sự việc xảy ra cũng vì “con sâu làm rầu nồi canh”. Trong các phim kiếm hiệp của Hồng Kông, Đài Loan và Trung Cộng các môn phái võ lâm hay dùng cụm từ “thanh lý môn hộ” để nói đến sự “thanh lọc hàng ngũ” nội bộ. Mục đích của việc “thanh lý môn hộ” là loại trừ những phần tử xấu, phản trắc, không đáng tin cậy ra khỏi môn phái cho nội bộ được thuần nhứt hơn, vững chắc hơn, mạnh mẻ hơn và đoàn kết hơn. *Tại sao nghị viên Madision Nguyễn chống đối quyết liệt cái tên “Little Sàigon”? Thiết nghĩ mọi người đã hiểu rõ căn cơ. Từ căn cơ này và liên tục với những hành động, thái độ, cử chỉ, lời nói chống lại Cộng đồng tới giờ phút cuối qua lời tuyên bố là vẫn muốn cái tên do bà đặt ra. Cho thấy người này đã hết thuốc chữa.Từ chuyện “Little saigòn” đến chuyện “con sâu làm rầu nồi canh” đang nằm trong Hội Đồng Thành Phố. Cộng đồng người Việt tại San Jose đã nhận ra thêm chân tướng những của con sâu, bọ khác sống chung quanh đang làm dơ bẩn sinh hoạt chống Cộng của Cộng đồng.a.) Những con sâu bọ ẩn mình trong các tổ chức: Bây giờ, người Việt quốc gia chân chính với căn cước tỵ nạn Cộng sản không còn ai là không nhận ra được bộ mặt thật của đảng Việt Tân. Một tổ chức thối thân của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam. Cái Mặt Trận đã được đồng bào gọi bằng một cái tên rất ấn tượng là “Mặt Trận Phở Bò”ø. Vì họ có hệ thống bán phở bò khắp nước Mỹ từ đất liền ra đến tận ngoài hải đảo. Trong vụ tranh chấp đặt tên cho khu thương mại trên đường Story. Ông Hoàng Thế Dân - một đảng viên cao cấp của Việt Tân. Trong đêm 4/3/08, tại phòng họp của City Hall, đã dõng dạc tuyên bố ủng hộ Nghị viên Madision Nguyễn và những phủ quyết của HĐTP về việc đặt tên “Little Saigòn”. Cũng trong đêm đó ông Hoàng Thế Dân đã tỏ ra là một trợ thủ đắc lực của ông Lê Văn Hướng, trong cái nhóm gọi là “Our Voice” với danh sách 92 thương gia nghiệp chủ chứa nhiều chữ ký không đúng sự thật. Và mới đây, ngày 6 tháng 4 năm 2008, nhiều đảng viên nồng cốt của đảng này như ông Hoàng Cơ Định, bà Diệu Chân cũng như ông Hoàng Thế Dân v.v... đã xì sụp lạy trước vong linh ông Hoàng Minh Chính tại nhà vòm kính City Hall. Trong những giòng chữ nhắc đến lễ truy điệu ông Hoàng Minh Chính ở đây. Tôi không “bàn sâu” về trường hợp ông Hoàng Minh Chính là một người trong Khối 8406. Một người có những bài viết đấu tranh cho tự do dân chủ v.v... Mà tôi đã được đọc và quan tâm tới trong những năm qua. Nhưng, với những hoạt động đấu tranh cho tự do, dân chủ có tính cách ngắn hạn ở những năm cuối đời ông. Khiến tôi vẫn ưu tư, canh cánh bên lòng với ý nghĩ: “Lấy gì hiểu được hết con người có quá trình sâu đậm với lý tưởng cộng sản này. Lấy gì bảo đảm rằng, ông là người đã thật lòng quay về với “quốc gia dân tộc” chỉ trong một sớm, một chiều gọi là “phản tỉnh” khi hiện tại trường Đại Học Chính Trị Nguyễn Ái Quốc tại Hà Nội đầy dẫy những tư tưởng, sách báo của ông. Và tôi nghĩ, tại tư gia của ông vẫn còn đầy dẫy hình cờ đỏ sao vàng Việt cộng, cờ đỏ sao vàng búa liềm Trung cộng, cờ đỏ búa liềm Liên sô. Cũng như vẫn còn đầy dẫy những hình ảnh thần tượng Hồ Chí Minh, Lê Nin, Carl Max, Mao Trạch Đông, Fidel Castro... Vì sao vậy? Vì những thứ đó là những dấu tích, là kỷ niệm của mấy mươi năm hầu như ông đã hiến cả cuộc đời mình dưới lá cờ đỏ sao vàng bên cạnh Hồ Chí Minh. Ông Chính giữ những kỷ niệm đời ông - một người cộng sản chuyên chính. Không có gì gọi là sai trái. Những “tư tưởng cởi mở dễ thông cảm” điều này.Còn việc sai trái là việc làm của các ông khoát áo quốc gia như Nguyễn Xuân Ngãi, Hồ Văn Khởi, Hoàng Thế Dân hay Hoàng Cơ Định đã làm lễ truy điệu ông Hoàng Minh Chính dưới Lá Cờ Vàng Ba Đọc Đỏ. “Tôi có cảm tưởng, nếu ông hoàng Minh Chính có đội mồ sống dậy ông cũng không hài lòng về việc đó. Vì như vậy, công trình cả đời ông cùng quốc tặc Hồ Chí Minh đi đánh Tây, đánh Nhựt, đánh Mỹ, đánh Ngụy Sàigòn đem đổ xuống sông, xuống biển hết rồi sao?”.Phải nói việc làm lễ truy điệu ông Hoàng Minh Chính tại City Hall thành phố San Jose của tập đoàn Việt Tân, của ông Nguyễn Xuân Ngãi, và của cái Ban Đại Diện gì đó của ông Hồ Văn Khởi là việc làm “quái gở”. Càng quái gở hơn với điệu bộ khôi hài xì sụp ... 9 bước, 10 bước của các cụ Đền Hùng như lạy Quốc Tổ Hùng Vương, đã đối nghịch hẳn hình ảnh biểu tình phản đối bên ngoài hết sức thẳng thắn, ngoan cường của các ông Trần Văn Loan, ông Võ Tư Đản và những đồng bào khác. Thật đáng khen! Đã nói lên thực tế của vấn đề. Truy điệu người chết là quyền tư hữu thiêng liêng của con người. Không ai có quyền ngăn cấm. Nhưng lợi dụng quyền tư hữu, để lấy biểu tượng cờ vàng ba sọc đỏ của mấy chục triệu nạn nhân cộng sản tại nơi công cộng để làm bình phong cho mưu đồ riêng, là điều không thể chấp nhận được. Bị phỉ nhổ, bị lên án, bị phản đối là chuyện đượng nhiên. Những tổ chức, đảng phái chủ trương như đỏ đỏû, vàng vàng, hồng hồng, cam cam và trắng , đen không rõ ràng này. Cần phải được thẳng tay loại ra khỏi hàng ngũ sinh hoạt của người quốc gia chân chính trong Cộng đồng. *Ở đây, tôi cũng muốn nêu ra trường hợp Hội Lực Lượng Sĩ Quan Thủ Đức QLVNCH hiện do ông Nguyễn Minh Đường làm Chủ tịch như là một ngoại lệ, như là một kinh nghiệm. Tôi nhắc đến tổ chức này, vì nó có liên quan đến hai chữ “Little Saigòn”. Lực lượng này qua ông Hoàng Thưởng, Phát ngôn viên của Lực Lượng, đã chủ trương chống lại tên “Little Sàigòn”. Và luôn luôn ủng hộ lập trường của bà Madision Nguyễn. Họ đã có mặt trong đêm 4/3/08, và ngồi chung hàng ngủ với ông Nguyên Khôi đài Quê Hương, ông Lê Văn Hướng Lee Sandwiches, ông Hoàng Thế Dân đảng Việt Tân, ông Trung Lâm bán nhà, đất v.v... Đặïc biệt, theo lời kể của ông Trương Ngọc Hiệp, một cựu sĩ quan Trừ Bị Thủ Đức, thì trong một lần gặp mặt. Ông Trương Ngọc Hiệp có hỏi ông Hoàng Thưởng, là tại sao lại ủng hộ Madision Nguyễn chống lại tên “Little Saigon”. Ông Hoàng Thưởng đã mau mắn trả lời: “ Tên gì cũng được! Miễn có hai chữ Sàigòn là được rồi”. Ông Hiệp hỏi gặn lại: “Đ. M! Vậy họ đặt tên “SaiGòn Giải Phóng” mày có chịu không?”. Ông Hoàng Thưởng không trả lời và tránh đi chỗ khác.Tôi chưa bao giờ nghĩ các anh em trong “LLSQTĐ” là những kẻ thân cộng hay phản bội cộng đồng. Với tôi, họ là những người có lòng, có thiện chí, có nhiệt quyết. Nhưng có thiện chí, có lòng vẫn chưa đủ, mà còn cần phải có khả năng suy luận, có nhận thức chính chắn trước những vấn đề có tính cách tế nhị, nhạy cảm nữa. Bởi vì, từ những suy nghĩ sai sẽ dẫn đến những lời nói sai. Và cuối cùng là có những hành động sai là điều tất yếu. b.) Những sâu bọ trong ngành truyền thông:Cũng như đảng Việt Tân, hệ thống truyền thông Quê Hương, và báo Tin Việt News trong suốt thời gian Cộng đồng vất vả, điêu đứng vì hai chữ “Little SàiGòn” thì hệ thống này và báo Tin Việt News đã đứng hẳn về phía đối lập với nguyện vọng của Cộng đồng. Nhưng hệ thống truyền thông Quê Hương nặng ký hơn.Hệ thống truyền thanh, truyền hình Quê Hương ra rả đọc tới, đọc lui, đọc ngang, đọc dọc danh sách các cá nhân và hội đoàn, tổ chức đã chống lại cái tên “Little Saigòn”. Những danh sách nửa thật, nửa giả, nửa người, nửa ma, nửa quỷ, vừa kể. Đã gây trở ngại, khó khăn cho cuộc đấu tranh của Cộng đồng không ít. Đã vậy, đài Quê Hương còn lên án những ngày biểu tình thứ Ba Đen, lên án cuộc tuyệt thực của chiến sĩ Lý Tống dưới các hình thức phỏng vấn, đọc các bài báo, hội luận để hướng dẫn dư luận sai lạc. Nhằm mục đích đánh phá cuộc đấu tranh và chia rẻ Cộng đồng có chủ ý.Không cần phải dẫn chứng thêm hay nói thêm về những việc mà đài Quê Hương đã làm. Ngoại trừ, có một điều, tôi cần nói thêm. Là ngay từ bây giờ, chúng ta, những người trong Cộng đồng, phải dứt khoát loại hệ thống truyền thông cũng thuộc vào loại “ăn cháo đái bát” như bà Madision Nguyễn ra khỏi tâm tư, tình cảm của từng cá nhân mình. Hãy dưtù khoát phủi, bỏ những dính líu, liên hệ tới các sinh hoạt của họ. Phải rũ sạch cảm tính, cảm tình qua một bên. Bởi là người quốc gia, chúng ta chỉ chọn lựa con đường duy nhứt là Quốc Gia Dân Tộc.*Nếu ví cộng đồng người Việt tại hải ngoại là môn phái của Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Cộng Sản thì sau biến cố “Little Saiggòn”, Cộng đồng Việt tại San Jose cần phải cứu xét và coi trọng vấn đề “thanh lý môn hộ” để đối phó với những tình huống xảy ra trong tương lai. Chớ không nên nghĩ và nói suông. Bởi vì, việc đấu tranh của Cộng đồng chưa chấm dứt ở chỗ HĐTP đã công nhận tên “Little Saigòn” là tên mà đa số người ưa thích và đồng ý cho Cộng đồng làm các bảng hiệu lá phướn treo dọc theo vĩ hè đường Story. Như ông Đỗ Hùng, Phát ngôn viên Phong Trào Cữ Tri Đòi Dân Chủ đã nói rõ trong Thông Cáo Báo Chí ngày 16/3/08: “Quy?t Ngh? 25/3/08 (của HĐTP) là m?t th?ng l?i, tuy ch?a ph?i hoàn toàn, c?a t?t c? ??ng h??ng chúng ta trong v?n ?? ph?c h?i danh d? c?a c?ng ??ng theo tinh th?n B?n Quy?t Ngh? ??i H?i C?ng ??ng 09/12/2007.” Phục hồi danh dự ở đây, được đề cập trong bản Thông Cáo Báo Chí, là vấn đề “Recall Madision Nguyễn”. Cộng đồng đang trông chờ vào sự làm việc của Ủy Ban Bãi Nhiệm. Nhưng chúng ta, những thành viên trong Cộng đồng, đừng thờ ơ, lãnh đạm trong việc tự đặt mình vào tư thế yểm trợ tích cực Ủy Ban Bãi Nhiệm trên mọi mặt. Đặc biêt là Nhân sự và Tài chánh để tiến tới thắng lợi cuối cùng.

*Đặng thiên Sơn
17/04/08

No comments: